Rau đắng

Bức điện  - Rau đắng

16/12/2014 19:42
Lượt xem 4518

Chiếu thứ sáu, A-bra-mốp - giám đốc nhà máy, triệu tập một cuộc họp khẩn cấp với cán bộ lãnh đạo các bộ phận và cốt cán các phong trào ở nhà máy. Đồng chí phổ biến:
- Ở trên vừa gửi điện đến. Ngày mai, tại sân bay thành phố sẽ tổ chức một cuộc thi bay cự ly 5 nghìn mét. Tất cả công nhân viên nhà máy đều phải tham gia. Chúng ta phải tỏ tinh thần hăng hái và tính chất quần chúng của phong trào thể thao ở nhà máy chúng ta. Sẽ không chấp nhận một lý do vắng mặt nào. Ai không tham gia sẽ bị coi như bỏ việc không lý do và sẽ chịu mọi hậu quả.

- Thế đồng chí giám đốc cũng tham gia bay chứ ạ? - Cu-dri-ap-xep, chuyên viên xã hội học hỏi. Anh mới về công tác ở nhà máy không lâu nên chưa nắm vững luật lệ ở đây.

- Tất nhiên tôi tham gia chứ - Giám đốc mỉm cười trả lời - Tôi được phân công đón những người chiến thắng ở đích.

- Chúng ta sẽ bay như thế nào ạ? - Vat-xi-a, một tay chơi cự phách và sưu tầm tem ở nhà máy hỏi.

- Chúng ta cũng sẽ bay như chúng ta làm việc, nghĩa là đạt một trăm phần trăm với chất lượng cao nhất.

- Nhưng các chỉ tiêu đó của chúng ta thấp hơn cơ mà? - Có ai đó nói.

- Thôi thôi, đề nghị đừng bới sang chuyện khác - Giám đốc A-bra-môp yêu cầu.

Kỹ sư Bui-a-nôp, một người gầy gò, bị suy nhược thần kinh và bệnh đái tháo đường hỏi:
- Thi bay bằng trực thăng hay khinh khí cầu ạ?

- Các đại diện của ban thể dục thể thao sẽ ngồi trên trực thăng - Giám đốc giải thích - Còn nhiệm vụ của chúng ta là tham gia thi bay trực tiếp, không có phương tiện nào giúp sức.

- Nhưng nếu người không biết bay thì sao? - Ăng-đrây Xê-ri-côp làm mọi người ngạc nhiên vì câu hỏi rất ngây thơ của mình.

Giám đốc A-bra-nôp ngắt lời anh giọng chì chiết:
- Anh nên nhớ, trước hết mình là thành viên của tập thể và là cốt cán của phân xưởng. Tôi lấy làm lạ về thái độ ỷ lại của anh đấy!

- Thưa giám đốc, khi bay mặc quần áo gì ạ? - Ăng-tô-nin Mat-kê-vich, thư ký đánh máy hỏi. Nhỡ trời mưa thì có được mặc áo mưa không? Hay mang dù tốt hơn?

- Các đồng chí muốn mặc gì thì mặc. - Giám đốc cho phép - Trong sự nghiệp của chúng ta cái chính là để báo cáo.

Các cán bộ và nhân viên cốt cán của nhà máy đi ra khỏi phòng giám đốc xôn xao bàn tán.

- Chúng ta sẽ làm gì được đây, Ăng-đrây Lu-kich? - Bui-a-nôp nói có vẻ mất tinh thần rõ rệt. Làm sao hoàn thành được nhiệm vụ bây giờ?

- Nhưng chúng ta bao giờ cũng hoàn thành nhiệm vụ đấy chứ sao - Xê-ri-côp cười khẩy.

- Chúng ta sẽ cố gắng hết sức - Bui-a-nôp trầm ngâm nói - Chúng ta sẽ làm mọi việc tùy thuộc vào chúng ta, sẽ làm bằng bất kỳ giá nào...

- Như vậy thì thật là tuyệt! - Ăng-đrây Lu-kich reo lên. - Cả lần này nữa chúng ta sẽ không chịu nghiêng ngả!

Một tuần lễ sau, khi ông giám đốc xí nghiệp đã báo cáo đầy đủ lên trên và thông báo cho các đồng nghiệp của mình biết rằng: tập thể xí nghiệp thậm chí đã chiếm giải nhất trong số các xí nghiệp của thành phố; thì lại có một bức điện mới gửi tới nhà máy. Bức điện thông báo rằng, trong việc lần trước đã đánh sai một chữ, việc thông báo về cuộc thi bay đã gửi không đúng địa chỉ. Do đó, nhiệm vụ của công nhân viên nhà máy không phải là thi bay, mà là thi bơi và lặn dưới nước 5.000 mét, không dùng phương tiện phù trợ.

Thế là hiện nay công nhân viên nhà máy lại đang chuẩn bị để tham gia cuộc thi mới...

(Truyện châm biếm Nga)

Các tác phẩm khác

Con mèo Tobermory  - Rau đắng

16/12/2014 18:53
Lượt xem 3619
Thỉnh thoảng chúng ta thấy một con mèo tinh khôn tuyệt vời, vượt xa đồng loại, cũng y như trường hợp loài người vậy. Khi tôi làm quen với Tobermory cách đây độ một tuần, tôi biết ngay mình đã gặp một con mèo thông minh xuất chúng. Tôi đã tiến xa trên con đường thí nghiệm, với Tobermory gần đây tôi đã đạt mục đích.

Chuyện nhỏ  - Rau đắng

16/12/2014 18:51
Lượt xem 2973
Hiện giờ sức khoẻ của con khá tốt. Trong tháng đầu tiên, con bị một chấn thương ở đầu sau khi nhảy qua cửa sổ để thoát thân vì phòng trọ của con bốc cháy. Phải nằm viện hai tuần, nhưng nay thì con không còn thấy đau đớn gì nữa. Mỗi tuần con chỉ bị nhức đầu tối đa một lần thôi.

Đời tỷ phú  - Rau đắng

16/12/2014 17:14
Lượt xem 2517
Cảm giác sẽ được trọ trong nhà của một tỷ phú làm tôi cứ bồn chồn, đến thành phố là tôi gọi xe ôm thẳng tới cái địa chỉ mà bố đã ghi cẩn thận trong giấy. Bố tôi nói quá đúng, chú Ba đúng là một tỷ phú bình dân...

Nghệ thuật bậc thầy  - Rau đắng

16/12/2014 17:13
Lượt xem 2926
Hóa ra bạn tôi không chỉ là triết gia mà còn là một nhà tâm lý sâu sắc. Hắn mô tả tình trạng thảm hại của tôi chính xác đến từng ly, cứ như thể lúc đó hắn đang rình ngoài hè và thô lố mắt nhòm qua khe cửa...

Bữa ăn trưa  - Rau đắng

16/12/2014 17:09
Lượt xem 2854
Lúc hóa đơn đưa ra, tôi trả tiền xong, chỉ còn có ba francs, không đủ để thưởng cho người hầu bàn, nên để nguyên ba francs trên khay, không nói gì. Bà ta nhìn số tiền thưởng ít ỏi đó một lát. Tôi biết chắc là bà ta nghĩ rằng tôi hà tiện, bủn xỉn. Nhưng đâu biết cả

Chuyện rắn  - Rau đắng

16/12/2014 17:07
Lượt xem 2579
Có một bài học rút ra từ chuyện chẳng đâu vào đâu này - tôi dạy thằng con - là một người mạnh mẽ, cứng rắn cần phải đứng lên để tranh luận chống lại những thông tin lệch lạc của những kẻ bảo thủ và chưa được giáo dục đầy đủ.

Những điều trớ trêu của kỹ thuật  - Rau đắng

16/12/2014 17:05
Lượt xem 2391
Họ ngấm ngầm chế tạo tại các xưởng máy của họ những chiếc ô tô, máy thu thanh, máy kéo và xe vận tải theo các sơ đồ và bản vẽ bí mật. Họ che dấu toàn thế giới việc sản xuất của họ. Người Thổ, những kẻ có sức mạnh xưa nay ai cũng biết, đã dùng quả búa nện để trị máy kéo, dùng nước tiểu đối với ô tô buýt...

Hãy quên tất cả những gì các em đã học  - Rau đắng

16/12/2014 17:04
Lượt xem 2383
Sau khi đi đi lại lại trên bục một hồi, bỗng ông cất cao giọng nói với chúng tôi: "Các em, như vậy chúng ta phải quên hết những gì các em đã học cho đến ngày hôm qua. Thầy sẽ dạy lại các em từ đầu tất cả. Các em có hiểu không? Thế là rõ chứ?"...

Kiến trúc sư... đã xây nên Châu Mỹ  - Rau đắng

16/12/2014 17:00
Lượt xem 1832
Bị bắt quả tang, cô giáo xấu hổ đỏ bừng mặt. Chúng tôi cứ tưởng ông thanh tra sẽ đòi hỏi học sinh giải toán trước khi chép thơ. Ai ngờ... do vô tình, ông ấy đã thay đổi thứ tự công việc và thế là Chengis sa bẫy, trở thành nạn nhân khốn khổ của ông thanh tra.

Có làm thì mới có ăn...  - Rau đắng

16/12/2014 16:56
Lượt xem 2341
Ba mẹ nói thiệt đi, chăm chỉ hay lười biếng là tốt? Tại sao mọi người vẫn chê ông Zeinel lười biếng. Chính ba và mấy chú vẫn bảo ông ta ngu, thộn, đầu bò đấy thôi. Thế mà ông ta có nhà máy, cửa hàng, công ty,... rồi xe hơi, nhà lầu nữa... Con ông ấy cũng lại dốt nát, ngu đần không chịu học hành gì cả...

Hiển thị 21 - 30 tin trong 38 kết quả