Rau đắng

Không phải ai cũng có hạnh phúc  - Rau đắng

16/12/2014 21:19
Lượt xem 6903

Bày Muy-ê-ta đã gả chồng cho con gái và cưới vợ cho con trai. Từ hai đám cưới ấy cho đến nay đã hơn một năm qua. Chúng ta đừng nghe láng giềng nhiều chuyện làm gì, hãy nghe chính bà Muy-ê-ta kể đây:

"Ôi, tôi có thể tự hào là con gái tôi đi lấy chồng hết sức thành công. Thằng con rể của tôi "tuyệt" hết chỗ nói. Các bạn có biết không, con rể tôi thật là chịu khó. Đừng tưởng là sáng sớm con gái tôi phải tung chăn nhảy ra khỏi giường để mò vào bếp chuẩn bị bữa sáng cho nó đâu nhé. Hoàn toàn ngược lại. Con rể tôi, sao mà nó tốt thế! Nó bảo vợ: "Em thân yêu, mệt thì cứ nằm đấy. Anh sẽ mở nhạc, rồi anh sẽ đi pha cà phê đem vào tận giường cho em. Nếu em muốn uống trà hay sô-cô-la cũng được!". Đấy, các bạn thấy không, con gái tôi thật là may mắn.

Chẳng bao giờ nó phải nấu ăn cho chồng nó đâu. Anh chồng sau giờ đi làm về, chỉ lo chở nó đi các cửa hàng thời trang rồi đi nhà hàng ăn tối. Thỉnh thoảng, con rể tôi lại bảo vợ: "Bông hoa mùa xuân của anh. Em hãy mặc bộ áo váy đẹp nhất vào rồi cùng anh đi xem hát đi!".

Thật là hạnh phúc hết chỗ nói phải không?

Nhưng thằng con trai tôi thì thật không may. Thật là khổ thân cho nó, nó cưới vợ không thành công một tí nào. Mà nó đào đâu ra một con bé vừa lười biếng, vừa ích kỷ như vậy chứ? Thật là bi kịch gia đình. Các bạn hãy thử tưởng tượng xem, trước đây vợ nó hoàn toàn khác. Nó hiền thục lại rất siêng năng, cử chỉ dịu dàng khiêm tốn. Thế mà sau ngày cưới... Khổ thân cho thằng bé, kể chuyện về nó mà tôi như ứa máu buồng tim. Đây nghe, buổi sáng khi nó phải sửa soạn đi làm thì đừng tưởng cô ả sẽ dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho nó đâu nhé. Cô ả còn oằn oại trong chăn nệm đợi con trai tôi mở nhạc cho nghe, rồi vào bếp đun nước pha cà phê hay sô-cô-la bưng tận vào giường cho nó, hoặc đôi khi cô ả còn đòi uống trà nóng chớ không phải càphê đâu. Làm như bà chúa không bằng. Mà có bao giờ nó chịu vào bếp đâu. Chả là nó sợ tróc sơn đánh móng tay mà. Thế là con trai tôi đi làm về không có gì ăn lại phải đưa nó đi nhà hàng ăn trưa, ăn tối, còn nó thì ở nhà đi hết cửa hàng này đến thẩm mỹ viện nọ, mua sắm đủ thứ vô tích sự và vứt tiền theo gió. Thế mà đã hết đâu, thỉnh thoảng lại còn bắt chồng đưa đi xem hát mới thích chứ! Sau cả ngày làm việc cũng không để chồng yên thân nghỉ ngơi trong tổ ấm gia đình. Thế có khổ thân cho con trai tôi không?

Đấy, các ông bà thử nghĩ xem, là mẹ ai chẳng muốn cho con mình được hạnh phúc. Nhưng chỉ có hai đứa con, hai số phận lại khác hẳn nhau. Có phải ai cũng hạnh phúc đâu!

Truyện hài hước Pháp

Các tác phẩm khác

Vì sao mèo cúp đuôi chạy?  - Rau đắng

16/12/2014 19:55
Lượt xem 3498
Con người dù sao cũng khôn ngoan, biết cách trở về trạng thái bình tĩnh. Nhưng còn chú mèo? Chú nhảy bổ đi mất như hoá dại. Liệu rồi chú có lấy lại được bình tĩnh hay không? Điều ấy đến bây giờ tôi vẫn chưa dám chắc.

Phải hét thật to  - Rau đắng

16/12/2014 19:52
Lượt xem 4345
Trước đây tôi đã vài lần được xem đấu vật, và tôi biết các võ sĩ có quyền hét thật to để tự chấn an và uy hiếp tinh thần của đối phương. Tôi còn biết làm gì được? Tôi cố làm bộ mặt thật dữ tợn, vỗ tay vào đùi đen đét và ra sức gào thật to đến đau quặn cả bụng. Tôi thấy đối thủ của tôi hơi lùi lại...

Xếp hàng  - Rau đắng

16/12/2014 19:51
Lượt xem 4816
Về nhà tôi để mũ lên bàn. Lúc làm việc thỉnh thoảng tôi ngẩng đầu lên nhìn. Một mặt nó gợi nhớ cái xuẩn ngốc của tôi, mặt khác, nó cũng là một nguồn an ủi thật hú vía? Suýt nữa ngày mai tôi đi mua một cây xe điếu thì sao? Biết dùng nó làm gì cho được?

Con vẹt A-ra  - Rau đắng

16/12/2014 19:47
Lượt xem 3762
Cứ nhắm mắt lại là hình dung ra cảnh tượng: sau khi từ cơ quan về, mệt mỏi vì những hội nghị hay các cuộc họp quan trọng, Ni-rep buông mình xuống chiếc ghế bành rất sâu và êm, tha hồ ngắm nghía con vẹt. Con chim nhập khẩu nhiều màu sắc đó kính cẩn nhìn chủ và cất tiếng chào lạ tai: "ca-răm-ba" hay "măm-ba" gì đó.

Đầu bếp có bằng cấp  - Rau đắng

16/12/2014 19:46
Lượt xem 3518
Dạo bước trên phố, tự nhiên cảm thấy bụng đói thì vừa lúc tôi bước gần đến một nhà hàng đặc sản. Một năm trước, tôi đã có dịp thưởng thức tại đây món gà tần hạt sen thơm tho béo ngậy, cho đến nay vẫn không thể nào quên...

Cái chân biết hát  - Rau đắng

16/12/2014 19:45
Lượt xem 3507
Tôi có một ông bác tên là Hécbéc Giêm. Bác tôi năm mươi hai tuổi, làm ở hiệu giặt ủi quần áo. Một bữa nọ, trước lễ Giáng sinh, ông trở về nhà trên một chiếc xe buýt người đông như nêm cối. Bỗng ông nghe thấy tiếng hát cất lên từ một nơi nào đó ở bên trong chiếc giày...

Ðiệp viên OX - 13  - Rau đắng

16/12/2014 19:44
Lượt xem 3533
Y là điệp viên cỡ thượng thặng. Tên tuổi của y, ngay từ khi y còn sống, đã được ghi vào lịch sử tình báo thế giới. Quãng năm dài hoạt động ở phương Ðông đã cướp đi của y nhiều sức lực, nhưng không vì thế mà trông y mất vẻ điển trai rắn rỏi...

Bức điện  - Rau đắng

16/12/2014 19:42
Lượt xem 4503
Ở trên vừa gửi điện đến. Ngày mai, tại sân bay thành phố sẽ tổ chức một cuộc thi bay cự ly 5 nghìn mét. Tất cả công nhân viên nhà máy đều phải tham gia. Chúng ta phải tỏ tinh thần hăng hái và tính chất quần chúng của phong trào thể thao ở nhà máy chúng ta. Sẽ không chấp nhận một lý do vắng mặt nào...

Chẳng ai hiểu được  - Rau đắng

16/12/2014 19:41
Lượt xem 3680
Nhưng tôi chẳng có gì phải buồn chán cả, cuối cùng rồi tôi cũng gặp được người bạn đời như ý. Cô ấy hoàn toàn khác hẳn những cô trước. Cô ấy hiểu tôi và thường khẳng định là cần đúng mẫu người đàn ông như tôi - thông minh và thực tiễn. Tôi yêu nàng và nàng cũng vậy...

Bầu trời nức nở  - Rau đắng

16/12/2014 19:40
Lượt xem 3572
Hỡi tuổi thơ yêu dấu của ta! Con trai Aliôsa của ta. Ta kêu gọi con hãy làm trọn nghĩa vụ của mình. Con yêu quý, hãy hưởng ứng lời kêu gọi. Hãy tạm rời bỏ những thú vui với bạn bè của mình...

Hiển thị 41 - 50 tin trong 86 kết quả