Rau đắng

Nấm độc  - Rau đắng

16/12/2014 19:09
Lượt xem 4665

Tôi bắt gặp ông giám đốc khi ông từ trong rừng đi ra.

- Anh xem này, tôi đã tìm thấy của quí chưa? Từ đằng xa ông ta đã vui vẻ reo lên - Cây nấm mới tuyệt làm sao! Một vật bất hủ!

- Quả như vậy! - Tôi đáp theo.

- Những chấm đốm mới đáng yêu làm sao! Còn cái tán mới mê ly chứ!

- Vâng quả thật rất đẹp - Tôi khẳng định.

- Một tuyệt tác của thiên nhiên! - Ông giám đốc không ngớt lời ca ngợi - Ông không chúc mừng tôi à?

- Thưa ông giám đốc, tôi xin nhiệt liệt chúc mừng ông - Tôi nói.

- Tôi sẽ nấu nó với váng sữa - ông giám đốc vừa nói thêm vừa nuốt nước bọt - Thôi nhé. Chào tạm biệt.

- Xin chào ông, thưa ông giám đốc.

Cây nấm mà ông giám đốc vừa khoe với tôi là một cây nấm độc, nó có tên là Ðại Hồng Nhung. Nhưng chẳng lẽ lại nói toạc vào mặt ông giám đốc là ông ta nhầm à? Bởi lẽ nếu tôi nói cho ông ta biết điều đó thì ông ta sẽ mất hết thể diện và lại bị cụt hứng. Ðiều đó có thể ảnh hưởng xấu đến việc thăng quan tiến chức của tôi. Bởi vậy cho nên tôi định đánh bài chuồn thì ông giám đốc gọi giật lại:
- Mà này, sao lâu lắm anh chưa đến tôi chơi? Lần này tôi sẽ mời anh món canh nấm!

- Thưa ông, nói chúng tôi không ăn nấm ạ - Tôi hoảng quá bàn nói dối - Vả lại tôi đang bị đau dạ dày nữa.

- Thứ nấm này là món ăn kiêng đấy - ông giám đốc cố gắng thuyết phục - Người ốm có thể cứ yên tâm mà chén nó. Ta đi chứ!

- Thưa ông giám đốc, tôi không thể đi được ạ - Tôi nói gần như khóc - Tôi có một cái hẹn quan trọng.

- Sao? Anh không muốn đến nhà tôi à? - Ông giám đốc cau mày - Tôi có thể giận anh đấy! Mà anh có biết rằng khi ấy thì có chuyện gì xảy đến với anh không?

Ðáng tiếc là tôi biết điều đó quá rõ, bởi vậy tôi đành lẽo đẽo theo ông giám đốc. Ðằng nào thì cũng chẳng có chuyện gì hay ho chờ đợi tôi cả, và tôi rất lấy làm tiếc là đã không đủ can đảm nói ngay cho ông ta biết rằng đây là nấm độc. Bây giờ thì tôi không thể nói ra được nữa : bởi lẽ như thế chẳng hoá ra là trong thâm tâm tôi mong cho ông ấy bị ngộ độc .

... Về tới nhà, ông giám đốc đem thứ nấm đó trộn với váng sữa rồi đem nấu lên, còn tôi thì run như cày sấy và sợ hãi mà chờ đợi xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp.

Sau cùng, ông ta cẩn thận múc món nấm đại hồng nhung ra đĩa, mặt mày hí hửng như đứa trẻ con, còn tôi thì cố nặn ra một nụ cười trên khuôn mặt nhưng trong thâm tâm thì vĩnh biệt với những người ruột thịt.

- Trông đến là thích mắt! Thậm chí ăn cũng thấy tiếc - Ông giám đốc thở dài đưa cho tôi một đĩa thức ăn.

- Ðúng là tiếc thật! - Tôi đáp theo - Hay là chúng ta không nên ăn nữa!

- Cái anh này! Anh không hiểu tôi nói đùa à! Thôi ta ăn nhé! - Ông giám đốc nói bằng một giọng ra lệnh - Nhưng chờ đã, tên La-tinh của nó là gì nhỉ? - Tôi sẽ tra từ điển.

Ông ta đi sang phòng bên và một phút sau quay trở lại, mặt tái nhợt.

- Anh bạn của tôi ơi! Tôi nhầm rồi! Ðây là thứ nấm không ăn được, một loại nấm rất độc gọi là nấm Đại hồng nhung, tên La-tinh của nó là Amnita.

- Ôi, thế mà tôi đã ăn ba thìa mất rồi! - Tôi nói dối.

- Trời! Tôi đã đầu độc anh rồi! - Ông giám đốc hoảng hốt - Thật là tai họa! Mà lại đúng vào lúc tôi được bổ nhiệm làm tổng giám đốc mới gay chứ!

Tôi dỏng tai lên nghe.

- Tổng giám đốc công ty à? Ối... ối... tôi thấy trong người khó chịu quá...

Xe cấp cứu được gọi tới và tiếp theo là việc rửa dạ dày.

Ít lâu sau tôi nghiễm nhiên trở thành trợ lý gần gũi nhất của tổng giám đốc. Nhiệm vụ của tôi là thỉnh thoảng lại phải làm ra vẻ như bị chóng mặt. Còn khi nào tôi lên cơn co giật thì tôi lại được trọng thưởng.

Thế là tôi đã hoàn thành việc thăng quan tiến chức.

Từ đó tôi luôn mang hình cây nấm Đại hồng nhung ở nơi trái tim, và khi nào không có ai bên cạnh thì tôi lại cúi ngắm nhìn bằng con mắt biết ơn cái thân nấm, cái tán của nó có những chấm lốm đốm như nở hoa.

Các tác phẩm khác

Hâm lại chất lãng mạn  - Rau đắng

16/12/2014 16:46
Lượt xem 2093
Một trong những vấn đề lớn của hôn nhân và hạnh phúc gia đình hiện nay là chất lãng mạn đã biến mất khỏi cuộc sống của chúng ta. Ấy thế mà bạn tôi đã giải quyết thành công được vấn đề này...

Chiếc gương kỳ diệu  - Rau đắng

16/12/2014 16:45
Lượt xem 2057
Suốt đêm hôm đó trong thành phố đâu đâu cũng vang lên tiếng kính vỡ. Người ta thi nhau bỏ gương vào cối mà giã. Sáng ra những người phu hốt rác sửng sốt trước một cảnh tượng chưa từng thấy: khắp nơi nhà nào cũng ngổn ngang những đống gương vỡ, phố xá thì tràn ngập bụi kính.

Thiên đường và địa ngục  - Rau đắng

16/12/2014 16:42
Lượt xem 2197
Tôi lập tức bay theo. Tôi cảm thấy ở cái chốn thiên đường này bề ngoài thì sạch bên trong lại bẩn hơn rác rưởi. Tôi thà sống tiếp những ngày địa ngục ở thùng rác còn hơn! Cái thiên đường này bẩn đến mức loài ruồi cũng không muốn lưu lại một giây một phút!

Có nên làm bác sỹ không con ?  - Rau đắng

16/12/2014 16:39
Lượt xem 1411
Chúng ta thiếu thầy thuốc là thế, nhưng một số người vẫn phải chạy sang Âu, sang Mỹ kiếm ăn! Thì ra có những nhà thông thái nửa mùa của chúng ta muốn rằng các bác sĩ trẻ học ở nước ngoài trở về trước hết phải qua một kỳ sát hạch rồi mới được hành nghề...

Những bí mật của tình yêu  - Rau đắng

07/11/2014 11:13
Lượt xem 5493
Anh đừng lo - Vụ phó Lai-ôx nói - Tôi và vợ tôi đằng nào cũng không có chương trình vào tối nay. Thậm chí còn nghĩ mãi xem có việc để làm cho đỡ buồn không. Như vậy, chúng tôi sẽ trông con cho anh chị.

Hiển thị 21 - 25 tin trong 25 kết quả