Rau đắng

Nhập khẩu cả Trời  - Rau đắng

16/12/2014 21:04
Lượt xem 5138

Ba Li

Nghe tin đồn địa phương mình sắp xây dựng một nhà máy rượu nho, chú Tư Nhót phấn chấn hẳn lên:
-Có thế chứ! Phen này hết lo ế nho, nông dân mình cứ ra sức trồng nho, bao nhiêu nhà máy rượu cũng hút hết, cho ra đời một thứ nước màu nâu sóng sánh, phụ nữ cũng thích nữa là...

-Đừng vội lạc quan tếu - Bác Hai Lúa có vẻ dè dặt hơn - Nhìn vào việc làm tin tưởng hơn nghe vào lời nói.

Thời gian vẫn lặng lẽ trôi. Những lo lắng của các "Lão nông tri điền" lúc đầu cũng được nhiều người quan tâm, nhưng bây giờ thay vào đó là những lời trầm trồ thán phục:
-Ông thấy nhà máy rượu nho của quê mình chưa? Xây dựng nhanh "cực kỳ" nhá. Sắp xong rồi đấy!

-Đắt nhưng "xắt ra miếng" ông ạ! Tốn 3 triệu "đô", nhưng hiện đại lắm. Công nghệ mới nhất đấy...

Nhà máy rượu nho của quê tôi được hoàn thiện dần, cùng với những lời khen và niềm kỳ vọng pha chút tự hào của người dân quê. Hôm khánh thành, khai trương nhà máy mới rộn rã làm sao. Xe của quan khách phải xếp thành hàng đôi, tràn cả ra ngoài khuôn viên nhà máy. Tiếng trống múa lân rộn ràng, thôi thúc, màu cờ xí rực rỡ phần phật tung bay trước nắng mai vàng cũng không nói hết được niềm vui của dân quê tôi!

Sau lễ khánh thành, nho trái được thu mua với giá có lợi cho nông dân. Nhưng rồi kho nguyên liệu cũng không đủ sức chứa, vì "không có đầu ra"! Việc thu mua nho trái cũng tạm ngưng. Nhà máy rượu nho không cho ra rượu.

- Lại nhập phải thiết bị bãi rác rồi!

- Không phải thế. Thiết bị mới tinh, công nghệ hiện đại nhất châu Âu. Vấn đề là không đồng bộ...!

- Đồng bộ nghĩa là sao?

- Là... máy móc nhập khẩu không chịu làm việc với nho bản xứ, quả đã nhỏ lại không đều, bộ phận tuyển chọn của nhà máy cứ tưởng đấy là... loại bỏ đi. Thế là cho nho vào, rượu không chịu ra!

Một phương án đầu tư bổ sung, hay còn gọi là "đầu tư mở rộng", được xây dựng và thông qua. Lúc đầu, người ta định nhập trái nho ngoại, nho của chính nước bán máy cho chúng ta ấy. Phương án này làm cho giá thành một chai rượu nho sản xuất ở quê tôi cao gấp hai lần giá nhập khẩu. Đã thế nó lại còn bị chính người nông dân phản đối, vì tình trạng nho trái không tiêu thụ được. Vậy là người ta chỉ nhập giống nho ngoại thôi. Nhưng khốn nỗi, giống nho ngoại nhập về không hợp với thổ nhưỡng quê tôi, thành ra trồng cả năm trời mà cũng vẫn không ra trái. Trước tình hình này, có người đề xuất một phương án mới: Nhập khẩu luôn cả đất trồng nho của nước đã bán nho giống!

Nghe đến đây, chú Tư Nhót nhảy dựng lên:
- Ấy chết, không khéo lại nhập luôn cả người trồng nho nữa thì thật khốn khổ cho chúng mình!

- Thế thì nhập khẩu luôn cả... trời nữa cho nó đồng bộ. Bởi vì có giống, có đất, có người, nhưng thời tiết không hợp thì cũng hỏng! - Bác Hai Lúa nói với vẻ tức giận.

Theo Tuổi Trẻ Cười 5/2002

Các tác phẩm khác

Thanh tra sắp đến  - Rau đắng

16/12/2014 21:01
Lượt xem 6299
Sở chúng tôi có 29 thầy phán và gần 20 long tong. Chắc hẳn các bạn có nghe nói về hưu trí được hưởng nguyên lương. Tất cả mọi người chúng tôi đều ra sức thực hiện câu châm ngôn đó. Không, chúng tôi không có ai bỏ việc và trong giờ chính quyền mỗi người đàng hoàng một ghế...

Cả một ổ  - Rau đắng

16/12/2014 20:56
Lượt xem 5971
Thằng ăn cắp đi đất, cởi trần, trên người không có chỗ nào mà túm được cả. Viên cảnh binh luồn tay vào nắm lấy mớ tóc dài giữ cho hắn khỏi chạy mất. Thân hình bẩn thỉu của thằng ăn cắp lộ ra từ những chỗ thủng ở chiếc quần lính cũ giờ đã biến thành mớ giẻ rách.

Lỗi là tại anh  - Rau đắng

16/12/2014 20:54
Lượt xem 4854
Giá anh không làm như thế, như thế... thì đời nào ông chủ lại đuổi. Mà một khi anh đã cả gan làm những chuyện như vậy, thì lỗi là tại anh rồi còn quái gì! Chính anh có lỗi thôi! Cuối cùng, bao giờ họ cũng kết án tôi như vậy, và vẻ hài lòng hiện rõ ra mặt...

Xót tiền dân  - Rau đắng

16/12/2014 20:52
Lượt xem 6080
Tôi đã ở các ô-ten ngoại quốc, hành lang của họ còn rộng nữa. Thôi được, cứ cho rằng hành lang theo thiết kế đi, nhưng số lượng hành lang ít quá... Khách sạn mà có mấy cái hành lang như thế. Không làm thì thôi, đã làm thì làm ra làm. Tiền dân, tiền nước! Phải biết xót chứ...

Nếu tôi là đàn bà  - Rau đắng

16/12/2014 20:50
Lượt xem 5466
Người gác đêm vẫn lĩnh 200 đồng một tháng lập tức bị đuổi vì tội ngủ quá say và người ta lấy anh chàng gác cổng của chúng ta thế chân vào đấy. Ban ngày đứng canh cửa, còn ban đêm, đeo chiếc đồng hồ kiểm tra trên cổ, hắn đi canh gác xưởng. Tiền lương của hắn bây giờ được 110 đồng.

Hội cứu vớt gia đình  - Rau đắng

16/12/2014 20:47
Lượt xem 6010
Cách đây mấy năm, sáu thanh niên ở bang California có lập ra một cái hội bí mật. Họ muốn làm giàu, nhưng tất nhiên là phải nhanh chóng, chắc chắn và ít nguy hiểm. Vì thế, họ bèn nghĩ ra cách bắt cóc vợ các nhà triệu phú và tỉ phú để đòi một khoản tiền chuộc kếch sù...

Nhỏ và đẹp  - Rau đắng

16/12/2014 20:46
Lượt xem 5286
Tôi bắt được một cuốn sổ tay dưới gầm bàn trong nhà. Nhưng hỏi người nhà thì không ai nhận. Ai cũng bảo: "Không phải của tôi!" Cuốn sổ xinh xắn, bọc bìa xanh, có hàng chữ nổi mạ bạc trông rất đẹp. Tôi mở ra xem là của ai...

Xin mời bác cứ đến chơi...  - Rau đắng

16/12/2014 20:43
Lượt xem 5657
Một ông văn sĩ rất có tiếng nọ vừa kỷ niệm ngày sinh thứ 60 của mình xong, ấy thế mà không hiểu tại sao lắm độc giả cứ khăng khăng cãi là ông phải nhiều tuổi hơn thế nhiều. Hay có chuyện lạ đời như vậy có lẽ là vì những cái nổi tiếng nói chung dễ được người ta gán thêm cho tuổi tác...

Giá không có ruồi !  - Rau đắng

16/12/2014 20:41
Lượt xem 4699
Quần áo đẹp thì không có! Nhà cửa thì chật chội, cả mấy bố, mẹ và anh chị em tôi phải ở chung một buồng. Thế thì học làm sao được! Giá tôi được một cái buồng, một cái tủ sách và bàn học riêng xem! Tôi không học giỏi bằng mấy chúng nó ấy à!

Cơn ác mộng  - Rau đắng

16/12/2014 20:40
Lượt xem 5272
Tôi đến đây với một trọng trách. Tôi không biết chính xác tôi đang ở đâu và người ta đang làm gì ở đây, nhưng không dám hỏi, vì sợ người ta cười, bảo tôi là anh ngố, không biết cả chỗ mình đang ở là chỗ nào nữa! Vì thế tôi cứ phải xem mọi vật xung quanh mà cố tự phán đoán lấy...

Hiển thị 1 - 10 tin trong 76 kết quả