Rau đắng

Ông chồng và con vịt  - Rau đắng

16/12/2014 19:21
Lượt xem 3061

Một buổi sáng, ông chồng ra chợ mua con vịt, đem về cho vợ và bảo, "Nướng chao con này cho tôi ăn chiều nay nha bà."

Bà vợ nhặt lông, rửa sạch, ướp chao, và bỏ lò nướng. Sau buổi trưa, gã nhân tình đến thăm. Trước khi từ giã, hắn hỏi có món gì cho hắn đem đến buổi họp mặt thân hữu của hắn không. Gã háu háu nhìn vào lò thấy con vịt sắp chín tới.

"Món đó cho ông xã em," mụ nói.

"Anh muốn đĩa vịt thơm ngon này," gã nhân tình nheo mắt. "Nếu em không cho anh mang theo, anh sẽ không bao giờ yêu em nữa."

Gã nhân tình rời khỏi nhà, với đĩa vịt.

Buổi tối, sau đi làm về, người chồng ngồi vào bàn dõng dạc, "Mang ra cho tôi đĩa vịt."

"Vịt nào?" Mụ giẫy nẩy lên.

"Con vịt tôi đưa cho bà hồi sáng nay," ông chồng gắt gỏng, "Mang ra đây cho tôi ăn."

"Ông có giỡn không đó?" Bà vợ leo lẻo. "Ông chẳng có đưa cho tôi con vịt con gà nào cả. Có lẽ ông nằm mơ."

"Mang con vịt ra đây!" ông chồng nổi cáu.

Mụ rít lên, "Ông chồng khốn khổ của tôi điên rồi hàng xóm ơi. Điều ông mơ mà ổng cứ cho là thật."

Hàng xóm bâu lại và tin lời mụ. Ông chồng lặng lẽ lục cơm nguội cùng mấy quả cà ăn qua bữa.

o O o

Buổi sáng hôm sau, người chồng lại mua một con vịt về và hỏi, "Đây có phải là con vịt không?"

"Đúng," bà vợ trả lời.

"Bà có nằm mơ không?" - Không.

"Đây có phải là đầu con vịt không?" - Đúng.

"Cánh?" - Phải.

"Lông?" - Ừ!

"Xong," ông chồng nói, "nướng chao cho tôi. Tối nay đi làm về tôi muốn ăn nó."

Bà vợ lại nướng con vịt. Gã nhân tình lại đến thăm.

"Bạn của anh đã nức nở khen anh đem đến món vịt nướng chao tuyệt vời," gã kể. "Và anh đương nhiên trở thành kẻ quan trọng trong nhóm bạn."

"Hôm nay lại món vịt nướng chao nữa phải không," hắn dò dẫm, "anh ngửi thơm lắm".

"Anh không nên như vậy nữa," mụ van lơn. "Đêm qua, em với ổng gây lộn cho đến sáng hôm nay. Anh tham quá. Em yêu anh nhưng anh không thể đem đĩa vịt này về đâu."

"Một là em yêu anh, hai là em yêu đĩa vịt này," gã nhân tình sẵng giọng.

Gã lại được mang theo đĩa vịt.

"Đem đĩa vịt ra đây cho tôi," ông chồng tằng hắng.

"Rõ khốn khổ!" bà vợ hét lên, "ông điên quá rồi mà. Vịt, vịt, vịt nào đâu. Vịt nào? Ông chồng khốn khổ, rõ khốn khổ."

Người hàng xóm bâu lại và lần nữa tin lời bà vợ.

Ông chồng lại bị bỏ đói.

o O o

Buổi sáng hôm sau, ông chồng lại ra chợ mua về một con vịt. Lần này, ông còn mướn thêm một gã lực lưỡng đội con vịt lên đầu. Ông còn thuê thêm một đám nhạc công xúm xít vây quanh gã đội vịt về nhà. Về đến cổng ngõ, ông gọi làng xóm đi theo về tận nhà chứng kiến.

Ông ta nhìn mọi người, và dõng dạc, "quý ông quý bà, quý quỷ thần, quý chùa, quý đền, quý loài thủy tộc, quý loài có cánh biết bay, quý trời, quý đất, đây là con vịt..."

Ông ta lấy tay cất con vịt ra từ cái khay.

"Con vịt!" ông hét lên.

Ông ta trao con vịt tận tay người vợ mình.

"Bây giờ, bà hãy nướng chao để tôi có cái ăn khi đi làm về."

Bà vợ nghe lời, nhặt lông, rửa sạch, ướp chao, và bỏ lò nướng. Gã nhân tình lại đến. Cảnh âu yếm, hôn hít, vật lộn, rượt đuổi nhau thêm những chuỗi cười ròn rã, nụ hôn say đắm, nước mắt, và sau đó gã lại rời nơi đó với đĩa vịt nướng thơm tho.

Ra phố, gặp người bạn cũ, ông chồng rủ rê, "Bác về nhà với tớ tối nay, vợ tớ nướng sẵn một con vịt mập mạp, chúng ta uống rượu và ăn nhậu với nhau."

Ông dẫn người bạn theo về nhà. Vừa đến cửa, ông nói với vào, "Bà nướng con vịt chưa?"

"Rồi đó!" bà vợ trả lời, "nó đang ở trong lò."

"Tốt!" ông chồng khen ngợi. "Thật ra bà cũng đâu có tệ gì với tôi. Bây giờ để tôi và người bạn tôi uống vài ly rượu, rồi sẽ thanh toán đến con vịt đó."

Sau khi hai người uống rượu ngà ngà men say, người chồng bảo vợ, "bà mang đĩa vịt ấy ra đây."

Mụ thầm thì vào tai ông chồng, "nhà hết mì rồi; ông chạy qua nhà chú Tư mượn vài vắt; vịt nướng chao mà không có mì đâu có ngon."

"Ừ đúng đấy!" ông trả lời, và hộc tốc chạy đi.

Mụ xoay qua ông bạn, "Chồng tôi đang lên cơn điên đấy bác ạ. Nào có con vịt nào đâu. Ổng muốn mời bác về nhà để cắt cổ bác bằng con dao này này. Bác chạy đi cho mau."

Người bạn hoảng hốt chạy vội ra khỏi nhà. Ông chồng lúc ấy cũng vừa về đến nơi, hỏi về người bạn và đĩa vịt.

"Bạn ông cướp đĩa vịt chạy đi rồi," mụ tru tréo, "Bạn kiểu gì mà mất dạy thế không biết. Tôi đã nhọc nhằn cả ngày làm tôi mọi nấu cho ông một bữa ăn thật ngon."

Vừa nghe xong, ông bỏ chạy đuổi theo người bạn. Thấy thấp thoáng chiếc bóng của bạn mình, ông la lên, "Tôi chỉ cần nếm cái đùi thôi, người bạn ơi, chỉ vậy thôi..."

"Trời ơi, thằng này đúng là điên thật rồi, nó điên quá rồi!" ông bạn không dám quay lại, vắt chân lên cổ chạy có cờ. Ông chồng thấy rượt theo không nổi nữa, và mệt mỏi trở về nhà. Thêm một ngày ăn cơm nguội với cà. Ăn xong, ông lấy rượu ra uống thật say.

Trong khi uống rượu, chân lý như theo men rượu lần lần phơi bày trước mặt.

Khi thật say ông chợt thấu hiểu hết mọi chuyện. Ông từ tốn đứng lên, đến bên cạnh, rồi bạt tai bà vợ.

"Nếu gã tình nhân của bà ngày nào cũng được ăn vịt nướng chao," ông nói, "sao bà không nói cho tôi biết. Ngày mai, tôi sẽ mua 2 con. Là con người, tôi cũng biết đói chứ, bà biết không."

Các tác phẩm khác

Kiến trúc sư... đã xây nên Châu Mỹ  - Rau đắng

16/12/2014 17:00
Lượt xem 1832
Bị bắt quả tang, cô giáo xấu hổ đỏ bừng mặt. Chúng tôi cứ tưởng ông thanh tra sẽ đòi hỏi học sinh giải toán trước khi chép thơ. Ai ngờ... do vô tình, ông ấy đã thay đổi thứ tự công việc và thế là Chengis sa bẫy, trở thành nạn nhân khốn khổ của ông thanh tra.

Có làm thì mới có ăn...  - Rau đắng

16/12/2014 16:56
Lượt xem 2341
Ba mẹ nói thiệt đi, chăm chỉ hay lười biếng là tốt? Tại sao mọi người vẫn chê ông Zeinel lười biếng. Chính ba và mấy chú vẫn bảo ông ta ngu, thộn, đầu bò đấy thôi. Thế mà ông ta có nhà máy, cửa hàng, công ty,... rồi xe hơi, nhà lầu nữa... Con ông ấy cũng lại dốt nát, ngu đần không chịu học hành gì cả...

Tôi không ngờ em lại như vậy...  - Rau đắng

16/12/2014 16:53
Lượt xem 2663
Thế là theo sự tính toán chi tiết của Osman, thầy giáo phải bỏ ra mỗi ngày hơn 11 giờ đồng hồ để chấm cho xong bài kiểm tra của lớp tôi. Ngay cả khi thầy bỏ không ngủ, thầy cũng không có đủ thời giờ để làm hết việc. Sau khi nghe Osman giảng giải, cả lũ chúng tôi im lặng không nói được gì.

Vì sao tôi không trở thành nhà văn  - Rau đắng

16/12/2014 16:50
Lượt xem 2192
Bạn có thể tưởng tượng là tôi đau khổ đến thế nào. Sau đó, tôi kết luận là người thời nay sẽ không hiểu được văn chương cao siêu của tôi, nên tôi sẽ không chấp nhất với họ làm gì. Tôi quay sang làm thơ....

Cái kính  - Rau đắng

16/12/2014 16:49
Lượt xem 2691
Lâu nay tôi vẫn thầm mong cho tóc chóng rụng, cho trán hói đi. Rồi đeo thêm chiếc kính vào cho ra dáng trí thức. Vì tôi cho như thế là dấu hiệu của một anh trí thức. Ngay như anh bán thịt bây giờ mà để trán hói và mang kính vào, tôi cho trông cũng không khác gì giáo sư đại học!

Hâm lại chất lãng mạn  - Rau đắng

16/12/2014 16:46
Lượt xem 2093
Một trong những vấn đề lớn của hôn nhân và hạnh phúc gia đình hiện nay là chất lãng mạn đã biến mất khỏi cuộc sống của chúng ta. Ấy thế mà bạn tôi đã giải quyết thành công được vấn đề này...

Chiếc gương kỳ diệu  - Rau đắng

16/12/2014 16:45
Lượt xem 2056
Suốt đêm hôm đó trong thành phố đâu đâu cũng vang lên tiếng kính vỡ. Người ta thi nhau bỏ gương vào cối mà giã. Sáng ra những người phu hốt rác sửng sốt trước một cảnh tượng chưa từng thấy: khắp nơi nhà nào cũng ngổn ngang những đống gương vỡ, phố xá thì tràn ngập bụi kính.

Thiên đường và địa ngục  - Rau đắng

16/12/2014 16:42
Lượt xem 2197
Tôi lập tức bay theo. Tôi cảm thấy ở cái chốn thiên đường này bề ngoài thì sạch bên trong lại bẩn hơn rác rưởi. Tôi thà sống tiếp những ngày địa ngục ở thùng rác còn hơn! Cái thiên đường này bẩn đến mức loài ruồi cũng không muốn lưu lại một giây một phút!

Có nên làm bác sỹ không con ?  - Rau đắng

16/12/2014 16:39
Lượt xem 1411
Chúng ta thiếu thầy thuốc là thế, nhưng một số người vẫn phải chạy sang Âu, sang Mỹ kiếm ăn! Thì ra có những nhà thông thái nửa mùa của chúng ta muốn rằng các bác sĩ trẻ học ở nước ngoài trở về trước hết phải qua một kỳ sát hạch rồi mới được hành nghề...

Những bí mật của tình yêu  - Rau đắng

07/11/2014 11:13
Lượt xem 5492
Anh đừng lo - Vụ phó Lai-ôx nói - Tôi và vợ tôi đằng nào cũng không có chương trình vào tối nay. Thậm chí còn nghĩ mãi xem có việc để làm cho đỡ buồn không. Như vậy, chúng tôi sẽ trông con cho anh chị.

Hiển thị 21 - 30 tin trong 30 kết quả