Rau đắng

Quà tặng  - Rau đắng

16/12/2014 19:14
Lượt xem 4531

Macedonia

Sáng nay, vợ tôi đánh thức tôi bằng những cái vuốt ve kèm theo những lời thì thầm dịu dàng nhất trong vốn từ vựng của cô ấy. Lập tức tôi hiểu rằng có chuyện gì không ổn đây.

- Anh yêu, anh có biết hôm nay là ngày gì không?

- Nếu anh không nhầm thì hôm nay là thứ bảy, một ngày dài suốt từ sáng đến tối - Tôi trả lời một cách triết lý.

- Thứ bảy, đúng là thứ bảy. Vậy anh có biết mai là ngày gì không? - Vợ tôi vừa hỏi tiếp vừa hôn lên trán tôi.

- Anh xin em để cho anh ngủ thêm chút nữa. Nếu em muốn biết thì đi mà xem lịch kia kìa - Tôi trả lời và xoay mình sáng phía khác.

- Anh nói thế hả? - Vợ tôi kêu lên - Mai là ngày cưới của em gái em mà anh không nhớ hả? Dậy đi mua quà tặng với em ngay!

- Thôi nào, em yêu, mình biết mua gì bây giờ? Nhà mình có mấy bộ ly tách và xoong nồi mới đó, em lựa thứ nào cũng được.

- Anh đối xử với em vợ như thế mà không biết xấu hổ à? - Vợ tôi gào to - Khi nào em gái anh cưới, anh đừng hỏi vì sao em không đến dự nhé! - Cô vợ ruột của tôi tức tối dọa dẫm.

Tôi ngẫm nghĩ một lát rồi bước xuống giường. Chúng tôi đi vào trung tâm thành phố, nơi có các cửa hàng. Vợ tôi xem xét, ngắm nghía tất cả những thứ gì có thể làm quà tặng, từ chiếc thắt lưng nam giới đến cái ti vi màu đa hệ có ăng ten khuyến mãi. Chúng tôi đi quanh các cửa hàng không biết bao nhiêu lâu. Khi bước vào khu thương xá sầm uất nhất, vợ tôi quay sang hỏi:
- Mình sẽ chi bao nhiêu cho món quà hả anh?

- À, cứ cho là khoảng 300.000 đina. - Tôi trả lời khi nghĩ tới toàn bộ số lương vừa lĩnh hôm trước - Em thấy có đủ không?

- Ôi, tuyệt quá, anh yêu! Em thật không hổ thẹn khi khoe với em gái là anh đúng là người đàn ông lý tưởng của em.

Và là người duy nhất phải thanh toán các khoản - tôi thầm nghĩ như vậy.

- Anh biết gì không? - Vợ tôi vẫn chưa hết hào hứng - Nếu nhiều tiền như vậy thì ta nên mua thêm mấy thứ. Đầu tiên là một cái bình cắm hoa thật đẹp, sau đó là một bộ xoong nồi xịn.

- Đồng ý, đồng ý. Tùy em lựa chọn, em rành chuyện này hơn anh mà - Tôi tỏ ra dễ dãi.

Sau khi mua bình cắm hoa và bộ xoong nồi, chúng tôi đi tới cửa hàng khác.

- Anh ơi, mình còn bao nhiêu tiền hả anh? - Vợ tôi nũng nịu hỏi.

- Đúng hai trăm ngàn không hơn không kém. - Tôi trả lời.

- Tuyệt! - Vợ tôi sung sướng reo lên - Em nghĩ quà tặng như thế là được rồi, bởi vì em còn chưa có đồ mới mặc đi dự đám cưới - Vợ tôi giải thích - Anh xem bộ áo đầm kia có đẹp không? Lụa tơ tằm đấy, đúng mốt mới nhất bây giờ mà giá lại chỉ có hai trăm ngàn thôi.

Tôi chẳng còn biết làm thế nào ngoài việc đếm cho hết những đồng tiền cuối cùng, trong khi cô ấy mặc thử bộ áo đầm lụa tơ tằm và xoay ngang, xoay dọc trước gương theo các tư thế của một người mẫu chuyên nghiệp.

Chúng tôi còn ngắm nghía vài thức nữa trước khi rời khỏi cửa hàng. Vợ tôi diện ngay chiếc đầm mới, còn tôi hai tay ôm bình hoa và bộ xoong nồi. Ở nhà, tôi nhớ là còn đến một tá các bộ xoong nồi như vậy.

Các tác phẩm khác

Vì sao tôi không trở thành nhà văn  - Rau đắng

16/12/2014 16:50
Lượt xem 2192
Bạn có thể tưởng tượng là tôi đau khổ đến thế nào. Sau đó, tôi kết luận là người thời nay sẽ không hiểu được văn chương cao siêu của tôi, nên tôi sẽ không chấp nhất với họ làm gì. Tôi quay sang làm thơ....

Cái kính  - Rau đắng

16/12/2014 16:49
Lượt xem 2691
Lâu nay tôi vẫn thầm mong cho tóc chóng rụng, cho trán hói đi. Rồi đeo thêm chiếc kính vào cho ra dáng trí thức. Vì tôi cho như thế là dấu hiệu của một anh trí thức. Ngay như anh bán thịt bây giờ mà để trán hói và mang kính vào, tôi cho trông cũng không khác gì giáo sư đại học!

Hâm lại chất lãng mạn  - Rau đắng

16/12/2014 16:46
Lượt xem 2093
Một trong những vấn đề lớn của hôn nhân và hạnh phúc gia đình hiện nay là chất lãng mạn đã biến mất khỏi cuộc sống của chúng ta. Ấy thế mà bạn tôi đã giải quyết thành công được vấn đề này...

Chiếc gương kỳ diệu  - Rau đắng

16/12/2014 16:45
Lượt xem 2056
Suốt đêm hôm đó trong thành phố đâu đâu cũng vang lên tiếng kính vỡ. Người ta thi nhau bỏ gương vào cối mà giã. Sáng ra những người phu hốt rác sửng sốt trước một cảnh tượng chưa từng thấy: khắp nơi nhà nào cũng ngổn ngang những đống gương vỡ, phố xá thì tràn ngập bụi kính.

Thiên đường và địa ngục  - Rau đắng

16/12/2014 16:42
Lượt xem 2197
Tôi lập tức bay theo. Tôi cảm thấy ở cái chốn thiên đường này bề ngoài thì sạch bên trong lại bẩn hơn rác rưởi. Tôi thà sống tiếp những ngày địa ngục ở thùng rác còn hơn! Cái thiên đường này bẩn đến mức loài ruồi cũng không muốn lưu lại một giây một phút!

Có nên làm bác sỹ không con ?  - Rau đắng

16/12/2014 16:39
Lượt xem 1411
Chúng ta thiếu thầy thuốc là thế, nhưng một số người vẫn phải chạy sang Âu, sang Mỹ kiếm ăn! Thì ra có những nhà thông thái nửa mùa của chúng ta muốn rằng các bác sĩ trẻ học ở nước ngoài trở về trước hết phải qua một kỳ sát hạch rồi mới được hành nghề...

Những bí mật của tình yêu  - Rau đắng

07/11/2014 11:13
Lượt xem 5493
Anh đừng lo - Vụ phó Lai-ôx nói - Tôi và vợ tôi đằng nào cũng không có chương trình vào tối nay. Thậm chí còn nghĩ mãi xem có việc để làm cho đỡ buồn không. Như vậy, chúng tôi sẽ trông con cho anh chị.

Hiển thị 21 - 27 tin trong 27 kết quả