Rau đắng

Thư gửi bạn  - Rau đắng

16/12/2014 21:22
Lượt xem 8545

Bạn thân mến,

Tối qua cả nhà mình được mời đến chơi nhà chú X. là em họ của bố mình.

Vừa bước vào nhà, ai cũng được phát một cái bao để lồng vào giày. Rồi chú X. dẫn cả nhà mình đi xem nhà mới của chú. Kiến trúc rất đẹp, kiểu Vinise đấy nhé. Phòng khách rộng với bộ xalông ngoại trông thật sang trọng. Nghe nói là đắt lắm.

Chú họ mình là người rất có văn hóa nên dành hẳn một tủ lớn có sáu ngăn để làm giá sách, ngăn nào cũng đầy ắp những bộ ly, tách bằng pha lê, những chiếc cúp sưu tầm từ nhiều nước trên thế giới và nhiều bình cắm hoa kiểu dáng thật lạ mắt.

Còn phòng tắm ốp toàn gạch men màu hồng, bồn rửa mặt cũng màu hồng, chú nói toàn là hàng nhập cả.

Phòng nào cũng trải thảm. Mình còn thấy một chiếc bàn ăn hình ôvan bằng đá bóng loáng.

Sau khi xem xong, mọi người ra ngoài sân ăn tối. Trời hơi lạnh. Chủ nhà đãi món thịt nướng. Thức ăn bày trên chiếc bàn gỗ bị lung lay, may quá, bố mình kiếm được một cục gạch chêm vào dưới chân bàn.

À, suýt nữa thì mình quên không kể về chiếc khăn trải bàn mà thím X. giơ ra cho nhà mình xem rồi gấp lại ngay, chưa bao giờ mình trông thấy cái nào đẹp như thế. Trong khi ăn, mình sơ ý làm rớt ly nước xuống đất, may mà nó không bể vì là ly nhựa. Còn mấy đứa em mình thì làm dây nước chấm ra bàn, cũng may là không có khăn trải bàn nên chỉ cần lấy báo cũ chùi là sạch.

Mình rất thích buổi đi chơi tối qua, nó giống như một chuyến tham quan vậy: vừa được ngắm nhìn một công trình kiến trúc lại vừa được ăn tối ở ngoài trời, có gió thổi và có các vì sao phía trên các chung cư bên cạnh.

Thôi chào nhé. Hẹn gặp lại.

Truyện cười Bungari

Các tác phẩm khác

Xin mời bác cứ đến chơi...  - Rau đắng

16/12/2014 20:43
Lượt xem 5618
Một ông văn sĩ rất có tiếng nọ vừa kỷ niệm ngày sinh thứ 60 của mình xong, ấy thế mà không hiểu tại sao lắm độc giả cứ khăng khăng cãi là ông phải nhiều tuổi hơn thế nhiều. Hay có chuyện lạ đời như vậy có lẽ là vì những cái nổi tiếng nói chung dễ được người ta gán thêm cho tuổi tác...

Giá không có ruồi !  - Rau đắng

16/12/2014 20:41
Lượt xem 4662
Quần áo đẹp thì không có! Nhà cửa thì chật chội, cả mấy bố, mẹ và anh chị em tôi phải ở chung một buồng. Thế thì học làm sao được! Giá tôi được một cái buồng, một cái tủ sách và bàn học riêng xem! Tôi không học giỏi bằng mấy chúng nó ấy à!

Cơn ác mộng  - Rau đắng

16/12/2014 20:40
Lượt xem 5228
Tôi đến đây với một trọng trách. Tôi không biết chính xác tôi đang ở đâu và người ta đang làm gì ở đây, nhưng không dám hỏi, vì sợ người ta cười, bảo tôi là anh ngố, không biết cả chỗ mình đang ở là chỗ nào nữa! Vì thế tôi cứ phải xem mọi vật xung quanh mà cố tự phán đoán lấy...

Không thể thành người  - Rau đắng

16/12/2014 20:38
Lượt xem 5786
Thế là hết!... Thế là tiêu tan cái mộng tiểu thuyết của tôi. Phải, trong tù tôi không viết được gì cả. Nhưng mà tù đã mở ra cho tôi một chân lý trăm ngàn lần quý hơn cuốn sách thai nghén kia. Tôi đã hiểu ra vì sao chúng ta không thể thành người được...

Quê ta vạn tuế  - Rau đắng

16/12/2014 20:35
Lượt xem 6094
Tớ cũng vui vì lại vào tù. Dù sao bây giờ trước mắt mọi người tớ cũng hiện hữu, mặc dầu chính thức thì đã là chết. Nhưng tớ còn 4 đứa con, chúng không ra sống cũng chẳng ra chết; trước pháp luật chúng chưa ra đời. Bố chúng không có thì sao chúng ra đời được?...

Chuyện vợ chồng  - Rau đắng

16/12/2014 20:31
Lượt xem 4371
Thánh Ala ơi! Con phải làm thế nào đây... Xin Thánh rủ lòng ân ưu. Thôi, nín đi em... lúc anh bảo anh không lấy vợ thì em cáu. Ðến lúc anh bảo anh có lấy vợ em cũng lại cáu. Thế em lệnh cho anh nói gì có phải hơn không?

Phải ho lao mới được  - Rau đắng

16/12/2014 20:30
Lượt xem 4049
Các bạn cứ xem, nhờ giời, chúng tôi còn khoẻ mạnh sống qua được mùa đông này, đến sang năm tất cả nhà sẽ được mua than cho mà xem. Vì nói gì thì nói, chứ cứ sống ở chỗ lạnh lẽo không có gì sưởi ấm thì chắc chắn là được ho lao rồi.

Diễn văn trong lễ khánh thành  - Rau đắng

16/12/2014 20:29
Lượt xem 4602
Các ông biết không, từ nhỏ lưỡi tôi đã dẻo lắm. Ðừng nghĩ rằng tôi bốc phét. Quả thực là tôi nắm được nghệ thuật diễn thuyết. Tất nhiên nghệ thuật này không lộ ra trong những câu chuyện hàng ngày, chẳng hạn như câu chuyện của chúng ta bây giờ, nhưng hễ cứ đứng trước một đám đông là thằng diễn giả trong người tôi lại đứng dậy...

Hội nghị các nhà giải phẫu  - Rau đắng

16/12/2014 20:26
Lượt xem 4972
Yên lặng cho! Vâng, thưa quý vị, chẳng có gì khác nhau cả. Nhưng lúc đó ở nước chúng tôi vừa ban hành Luật Báo chí mà. Nhà báo không tài nào mở miệng ra được nên buộc tôi phải cắt amidal cho anh ta qua đường... hậu môn!

Hội nghị phụ huynh  - Rau đắng

16/12/2014 20:24
Lượt xem 4244
Tôi cứ đắn đo mãi không biết có nên đi họp phụ huynh hay không. Đi thì chẳng biết nói gì. Mà giả dụ có gì muốn nói, thì chưa chắc tôi dám mở miệng. Vì tính tôi không quen nói trước chỗ đông người. Tuy vậy, cuối cùng tôi cũng dẹp được những nỗi băn khoăn và quyết định đi.

Hiển thị 21 - 30 tin trong 89 kết quả