Tre non

19 tuổi - Tôi viết cho tôi  - Hải Đăng  - Tre non

16/12/2014 10:03
Lượt xem 6029

Tôi bắt đầu nhớ ngày sinh nhật của mình từ năm tôi học lớp 4, nghĩa là năm tôi 9 tuổi. Lần sinh nhật lớp 4, tôi cùng mẹ và dì cả buổi chiều ngồi đánh vật với mớ trứng, bột và đường để làm bánh. Một ổ bánh to 3 tầng được viền bằng hoa hồng theo yêu cầu của tôi được hoàn thành lúc 5h chiều, kịp lúc cho tôi đãi lũ bạn. Hôm sinh nhật ấy vui, tôi ăn bằng hết những cái hoa hồng làm bằng bánh kem ấy, tay chân mặt mũi lấm đầy kem trông ngố không thể tả.

Lớp 9, ngày sinh nhật tôi là biển và rừng mênh mông, tôi được lũ con trai trong lớp hái tặng một chùm hoa dừa to thật to, cả một túi đậu ma đỏ chót. Trong rừng, nhỏ bạn tặng cho tôi một dây tường vi tím ngát hoa, những cái hoa rừng trông hoang dại nhưng lại ấm tình bạn, hoa bỗng chốc dễ thương và đẹp lạ lùng.

Lớp 10, lần đầu tiên tôi nhận được bó hoa hồng trong ngày sinh nhật mình, thấy xúc động và vui lắm. Tôi cắm nó được 2 ngày thì đem ép những cây mềm đi, còn hoa hồng thì đem chổng ngược treo lên. Ngày hồng khô cũng là khi những cái hoa kia mềm cả, tôi đem nó bó lại giống hệt như lúc mới được tặng. Hoa khô trông cũng đẹp lắm. Đẹp nhất là do chính tay mình làm mà.

Lớp 11, tôi có nhiều hoa của nhiều người, hoa hồng, đồng tiền, thảo, lan... của những người bạn. Nhưng vẫn thích nhất là một chùm phượng còn ướt đẫm sương được cài ở trước xe với mảnh giấy nhỏ mừng sinh nhật, không biết là của ai nhưng với tôi, cái màu đỏ ấy đẹp hơn hẳn so với những cái hoa kiêu sa được trau chuốt cẩn thận ở tiệm. Đến bây giờ tôi vẫn không biết người tặng là ai, nhưng ngày sinh nhật tôi luôn nhớ về chùm hoa ấy. Ngày tôi sinh là mùa phượng bừng sắc trên cao.

Lớp 12, ngày sinh nhật chẳng có một cành hoa nào, chỉ có những cái e-card lung linh với điệu nhạc dập dìu, mội buổi tối tan học về với mấy ly sữa nóng giữa gió mưa và vài bài hát karaoke. Mùa thi và mưa cứ xôn xao vào ngày của tôi. Ngày của tôi...

Sinh nhật ngày tôi 19.Tôi chưa biết mình có được nhận một cành hoa nào nay không nhưng tôi có một thời khóa biểu bận rộn cho 19: buổi sáng học ở trường, buổi chiều học đá banh, tối thì đi chợ với mẹ mua sắm chuẩn bị về quê trong tháng 6 tới. Tôi từ chối tất cả những lời mời làm sinh nhật của lũ bạn, từ chối luôn cả một buổi cafe với blouse...

Ngày tôi 19, tôi không cần màu mè như 18 năm qua. Tôi có một điều may mắn là được mẹ làm sinh nhật cho đầy đủ, 18 năm - chưa bao giờ tôi thiếu một ổ bánh sinh nhật vào ngày của mình. Có khi là mẹ làm cho, có khi mua, cũng có khi tôi ngồi làm cùng mẹ. Dù cho tôi có lang thang với lũ bạn cả ngày thì tối về tôi vẫn được đốt nến và ăn bánh cùng gia đình, cả nhà luôn chờ tôi mừng tuổi mới dù đã 10h đêm. Tôi hạnh phúc.

Tôi 19, tôi dặn mẹ đừng mua bánh vì chẳng ăn được bao nhiêu, mỗi lần sinh nhật xong đều bỏ hơn phân nữa. Tôi 19, tôi dặn mẹ nấu chè hột gà mà tôi thích, cả nhà cùng ăn rồi tôi và mẹ đi chợ. Như vậy là quá đủ rồi.

Tôi 19 tôi chờ đợi tiếng điện thoại reo và bài hát Happy Birthday.


 

o O o



19 khác với 18.

Ngồi giở lại quyển album gia đình, tôi thấy tôi. Tôi của những ngày bé xíu xiu đến cả tôi 18. Tôi với mẹ, với em, với ba, với cả gia đình, bạn bè... Tôi ở Đà Lạt, tôi ở Nha Trang, tôi trèo cây, tôi làm những trò khỉ, rồi tôi dịu dàng trong studio... Ngồi coi và mỉm cười. Mỗi lần ngày Sinh nhật qua đi là tôi lại khác nhiều so với một năm trước. Năm trước tôi còn lẫm chẫm tập đi, năm nay tôi đã chạy nhảy lung tung. Năm trước tôi còn lóng ngóng với mẩu viết chì, năm nay tôi đã ngồi viết văn cho cô giáo. Năm trước tôi còn quần tây áo sơ-mi, ngang tàng với đám con trai, năm nay tôi đã tha thướt áo dài ngoan hiền đến lạ. Mới đây thôi, tôi còn 18 và khi ngày ấy trôi qua, tôi đã là tôi của 19. Và tôi biết, 19 nhất định sẽ khác nhiều so với 18.

Tôi lớn thêm một tuổi, thường tự nhủ mình sẽ làm một điều gì đó thật có ý nghĩa, nhưng tôi chưa bao giờ làm được gì cả. Tuổi cứ trôi và tôi cứ tự nhắc mình vào ngày tôi lớn ấy. 18, tôi đã trượt đại học và đau một cú ê ẩm, tự trách mình suốt mấy tháng trời vì nửa điểm chết tiệt ấy. 18, tôi ra trường và quên luôn lời hứa về thăm thầy vì đã trót tuyên bố chắc với thầy: "Em đậu thì em mới gặp thầy". 18, tôi chưa làm dược gì cho ba mẹ. 18, tôi đánh mất anh – mối tình đầu của tôi.

Tôi 19, sẽ học hành đàng hoàng để đôi khi chạnh lòng không thấy xấu hổ với ba mẹ, không thấy uổng phí những đồng tiền của ba mẹ. Tôi 19, chắc chắn sẽ về thăm thầy, ngồi uống rượu bổ với thầy dưới gốc sơri to, nghe chim hót véo von như những ngày còn đi học. Tôi 19, tôi biết mình đã lớn nhưng vẫn còn bé nhỏ trong mắt ba mẹ, vì vậy tôi sẽ làm những công việc nhỏ nhưng khiến Người hài lòng: dọn dẹp nhà cửa, xoa bóp cho me, pha trà cho ba... Góp gió thì thành bão, nhiều công việc nhỏ sẽ hay hơn là làm việc gì đó lớn lao quá sức mình. Tôi 19, tuổi trẻ còn dài và tôi chưa vội tìm cái gì đó cho riêng mình, tôi mất anh và thế là xong 18.

18 đã từng có rất nhiều bạn, nhưng giờ đây 19 chỉ ao ước có một người bạn thân. Một người bạn thân đúng nghĩa.

Các tác phẩm khác

Viết cho Ba  - Tre non

16/12/2014 09:49
Lượt xem 4665
Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi. Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba...

Kiểm tra sự tự tin  - Tre non

16/12/2014 09:47
Lượt xem 3353
Đó là một bài kiểm tra kỳ lạ nhất từ khi tôi đi học. Hôm đó, thầy giáo vào lớp và phát cho mỗi người chúng tôi một bài kiểm tra toán. Bài kiểm tra được chia làm đề riêng lẻ, có ghi chú rất rõ ràng ngay từ đầu: loại một gồm những câu hỏi vừa dễ, vừa khó, nếu làm hết sẽ được 10 điểm. Loại 2 là đề bài ở mức trung bình, làm hết sẽ được 8 điểm. Loại 3 có tổng điểm là 6 với những câu hỏi rất dễ.

Mạo hiểm  - Phạm Uyên Giang (dịch) - Tre non

16/12/2014 09:46
Lượt xem 4363
Có hai hạt giống nằm cạnh nhau trên mảnh đất mùa xuân màu mỡ. Hạt thứ nhất nói: - Tôi muốn mọc thành cây. Tôi muốn đâm rễ sâu xuống đất, vươn mầm lên cao, nhú chồi non đón mùa xuân đang đến. Tôi ao ước được đón ánh mặt trời mơn man trên lá và những giọt sương lóng lánh đọng lại trên hoa.

Lòng biết ơn và niềm mơ ước  - Mai Văn Khôi (dịch) - Tre non

16/12/2014 09:44
Lượt xem 4054
Một ngày nọ, một gia đình quý tộc giàu có nước Anh đã đứa con về miền quê nghỉ mát. Trong khi nô đùa, tai nạn đã xảy ra: cậu con trai nhỏ của họ sa chân ngã xuống vực nước sâu. Tất cả tưởng chừng như vô vọng, không còn phương cách nào cứu sống cậu bé không biết bơi. Thế rồi, từ xa, nghe tiếng kêu thất thanh, một chú bé nhem nhuốc, con của một nông dân nghèo trong vùng đã chạy đến tiếp cứu.

Đừng ngại ngùng  - Nguyễn Hiến Lê (dịch) - Tre non

16/12/2014 09:42
Lượt xem 4022
Buổi sáng đó, chỉ cần một lời thiện cảm, một cử chỉ âu yếm thôi là anh đủ sức để vượt khỏi cảnh khốn khổ của anh. Mà chúng tôi không tỏ chút tình thân với anh, an ủi anh, không phải là tại chúng tôi thiếu hiểu biết, hoặc lãnh đạm, hoặc xấu bụng. Không ! Chỉ tại chúng tôi thiếu can đảm. Rất nhiều khi chúng ta thiếu can đảm nên không tìm được lời thích hợp để nói đúng lúc...

Nụ hôn  - Tre non

16/12/2014 09:40
Lượt xem 7974
Hôm qua con ngập ngừng hỏi ba: "Ở giai đoạn nào thì người ta có thể hôn?". Nếu trả lời ngay, ba có thể nói rằng, đó là khi hai người yêu nhau và muốn biểu lộ tình yêu của mình. Nhưng để đến giai đoạn ấy là cả một quá trình khi họ đã cảm nhau, hiểu nhau và chấp nhận tình yêu của nhau.

Mất xe  - Tre non

16/12/2014 09:39
Lượt xem 5076
Nhà có hai chiếc xe đạp. Mẹ đi dạy hàng ngày phải chạy một chiếc. Còn lại một chiếc cho nó đi học đại học. Hơn hai năm đại học trôi qua, lối sống nhộn nhịp ở thành phố đã cuốn hút nó. Những quán nhậu, quán cà phê, quán bi da trở nên quen thuộc đối với nó.

Một câu chuyện của Ấn Độ  - Tre non

16/12/2014 09:37
Lượt xem 2964
Con hãy đem bức tranh này ra đặt ở quảng trường chính, để tất cả mọi người có thể chiêm ngưỡng. Hãy viết bên dưới bức tranh là tác giả sẽ rất biết ơn nếu bất kỳ ai có thể chỉ ra bất kỳ sơ suất nào trên bức tranh và đánh một dấu X vào chỗ lỗi đó.

Nói với con về... tình yêu  - Tre non

16/12/2014 09:36
Lượt xem 2895
Có thể khi đọc những dòng chữ này, con gái của bố lại cười khúc khích, rồi nghĩ thầm sao hôm nay bố lại lên lớp con về cái chuyện của thanh niên thế nhỉ. Con đừng vội cười nhé. Chuyện yêu đương đâu phải chỉ chuyện của các con?...

Thời điểm đẹp nhất trong cuộc sống  - Tre non

16/12/2014 09:35
Lượt xem 3723
Chỉ trong hai ngày nữa, tôi sẽ tròn 18 tuổi. Tôi rất vui vì sắp bước sang tuổi mới, sắp thành người lớn. Nhưng tôi cũng cảm thấy “làm sao ấy” vì tôi sợ những tháng năm đẹp nhất, vui nhất đang lùi dần lại sau lưng tôi...

Hiển thị 11 - 20 tin trong 46 kết quả