Thơ

06. Giáng tuyết  - Luân Tâm  - Thơ

17/12/2014 15:06
Lượt xem 24298

Thân tặng Lan Đàm
Khi những cánh hoa tuyết mong manh, bé bỏng đầu mùa nhẹ nhàng đáp xuống sân ngôi nhà mới, lắng đọng mấy giọt mềm mại dễ thương trước thềm hoa, lững lờ ve vuốt cánh cửa kính lạnh lẽo của thư phòng tĩnh mịch, tôi bỗng mơ hồ thấy tà áo trắng của một nàng tiên hương sắc tuyệt vời... lòng bỗng bâng khuâng tự hỏi: “không biết Giáng Tuyết có phải là hoá thân, tiền kiếp hay hậu kiếp của Giáng Tiên, Giáng Ngọc, Giáng Hương một thời cổ tích, mộng mơ?”
Bao nhiêu xúc cảm bồi hồi, buồn vui lẫn lộn kỷ niệm nắng mưa gần trọn một đời người dâu bể, lênh đênh... cuốn hút tôi vào trang giấy trắng nửa thực nửa mơ... để rồi trong chớp mắt, bất chợt hình bóng yêu kiều thân thương kia vụt biến mất, chỉ còn rơi rớt lại mấy dòng thơ nhạt nhòa lạnh buốt gối chăn, bàng hoàng da thịt...

Luân Tâm

Cây ngủ hay cây đã chết rồi?
Đường buồn hoa lá bỏ cuộc chơi!
Cánh chim lẻ bạn tan thành tuyết,
Lạnh đau chăn chiếu, đau đất trời!

Co ro trong bụi rậm, hang sâu,
Con trùn, con kiến đợi kiếp sau?
Rễ non cành mục sầu răng cứng,
Đói lạnh không chừa chỗ... chôn nhau!

Từng mảnh hồn đau, từng dấu chân,
Nhạt nhòa tượng đá, nhớ xa gần,
Buồn qua sông suối mây ôm núi,
Ong bướm tan thành bóng thiêu thân!

Gọi trăng, gọi gió, gọi sao nào?
Trời quên xuống thấp, biển lên cao?
Hay là mưa nắng buồn đi vắng?
Để gót xuân hồng lạnh trước sau

Sắc hương ngày cũ đi về đâu?
Chẳng lẽ nghìn đời phải mất nhau?
Trần gian không đủ khăn tang trắng?
Buồn đến, buồn đi: tưởng chiêm bao!

Môi cũ mắt xưa cũng xanh rêu?
Tim đau hóa đá hết đường yêu?
Hai bàn tay nhớ nơi hò hẹn?
Lòng đâu còn lửa gọi mưa chiều?

Phong, hoa, tuyết, nguyệt: đẹp thơ Đường,
Tan theo khói lửa mất quê hương,
Đi về tuyết nhuộm đường lưu lạc,
Nhuộm trắng áo sầu gót tang thương!

Nắng nghiêng vành nón đã phai nhòa?
Bếp lửa thần tiên đã quá xa:
Củ khoai, trái bắp còn hơi ấm
Tay Mẹ cho con dệt mơ hoa!

Mẹ đi đâu rồi Ba đi đâu?
Không còn chuồng lợn không chuồng trâu,
Không mùi rơm mới không nhang khói,
Lạnh bốn phương trời, lạnh thiên thu!

MD đêm 25/11/05
(lần đầu tiên tuyết về thăm ngôi nhà mới!)

Các tác phẩm khác

Bài ca mùa Xuân 1961  - Tố Hữu - Thơ

21/08/2013 20:14
Lượt xem 13300
Tôi viết bài thơ xuân
Nghìn chín trăm sáu mốt
Cành táo đầu hè rung rinh quả ngọt
Nắng soi sương giọt long lanh...

Bài ca quê hương  - Tố Hữu - Thơ

21/08/2013 20:13
Lượt xem 12703
20 năm dằng dặc xa quê
Nay mới về thăm mừng tái tê...
Mới được nghe giọng hờn dịu ngọt
"Huế giải phóng nhanh, mà anh lại muộn về!"

Bầm ơi  - Tố Hữu - Thơ

21/08/2013 20:12
Lượt xem 22778
Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm...
Bầm ơi có rét không bầm!
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn

Em ơi ... Ba Lan  - Tố Hữu - Thơ

21/08/2013 20:11
Lượt xem 13871
Em ơi, Ba Lan mùa tuyết tan
Đường bạch dương sương trắng nắng ngàn
Anh đi, nghe tiếng người xưa vọng
Một giọng thơ ngâm, một giọng đàn

Ta đi tới  - Tố Hữu - Thơ

21/08/2013 20:10
Lượt xem 17825
Ta đi giữa ban ngày
Trên đường cái, ung dung ta bước.
Đường ta rộng thênh thang tám thước
Đường Bắc Sơn, Đình Cả, Thái Nguyên

Từ ấy  - Tố Hữu - Thơ

21/08/2013 20:09
Lượt xem 13085
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim...

Việt Nam máu và hoa  - Tố Hữu - Thơ

21/08/2013 20:08
Lượt xem 11020
Khao khát trăm năm, mãi đợi chờ
Hôm nay vui đến, ngỡ trong mơ
Một trời êm ả, xanh không tưởng
Mặt đất bình yên giấc trẻ thơ

Mẹ Suốt  - Tố Hữu - Thơ

21/08/2013 20:07
Lượt xem 13672
Lặng nghe mẹ kể ngày xưa
Chang chang cồn cát nắng trưa Quảng Bình
Mẹ rằng: Quê mẹ Bảo Ninh
Mênh mông sông biển, lênh đênh mạn thuyền

Hãy nhớ lấy lời tôi  - Tố Hữu - Thơ

21/08/2013 20:06
Lượt xem 10431
Có những phút làm nên lịch sử
Có cái chết hóa thành bất tử
Có những lời hơn mọi bài ca
Có con người như chân lý sinh ra.

Nhớ Việt Bắc  - Tố Hữu - Thơ

21/08/2013 20:04
Lượt xem 12958
Ta về , mình có nhớ ta
Ta về, ta nhớ những hoa cùng người.
Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng.

Hiển thị 391 - 400 tin trong 827 kết quả