Thơ

06. Giáng tuyết  - Luân Tâm  - Thơ

17/12/2014 15:06
Lượt xem 24363

Thân tặng Lan Đàm
Khi những cánh hoa tuyết mong manh, bé bỏng đầu mùa nhẹ nhàng đáp xuống sân ngôi nhà mới, lắng đọng mấy giọt mềm mại dễ thương trước thềm hoa, lững lờ ve vuốt cánh cửa kính lạnh lẽo của thư phòng tĩnh mịch, tôi bỗng mơ hồ thấy tà áo trắng của một nàng tiên hương sắc tuyệt vời... lòng bỗng bâng khuâng tự hỏi: “không biết Giáng Tuyết có phải là hoá thân, tiền kiếp hay hậu kiếp của Giáng Tiên, Giáng Ngọc, Giáng Hương một thời cổ tích, mộng mơ?”
Bao nhiêu xúc cảm bồi hồi, buồn vui lẫn lộn kỷ niệm nắng mưa gần trọn một đời người dâu bể, lênh đênh... cuốn hút tôi vào trang giấy trắng nửa thực nửa mơ... để rồi trong chớp mắt, bất chợt hình bóng yêu kiều thân thương kia vụt biến mất, chỉ còn rơi rớt lại mấy dòng thơ nhạt nhòa lạnh buốt gối chăn, bàng hoàng da thịt...

Luân Tâm

Cây ngủ hay cây đã chết rồi?
Đường buồn hoa lá bỏ cuộc chơi!
Cánh chim lẻ bạn tan thành tuyết,
Lạnh đau chăn chiếu, đau đất trời!

Co ro trong bụi rậm, hang sâu,
Con trùn, con kiến đợi kiếp sau?
Rễ non cành mục sầu răng cứng,
Đói lạnh không chừa chỗ... chôn nhau!

Từng mảnh hồn đau, từng dấu chân,
Nhạt nhòa tượng đá, nhớ xa gần,
Buồn qua sông suối mây ôm núi,
Ong bướm tan thành bóng thiêu thân!

Gọi trăng, gọi gió, gọi sao nào?
Trời quên xuống thấp, biển lên cao?
Hay là mưa nắng buồn đi vắng?
Để gót xuân hồng lạnh trước sau

Sắc hương ngày cũ đi về đâu?
Chẳng lẽ nghìn đời phải mất nhau?
Trần gian không đủ khăn tang trắng?
Buồn đến, buồn đi: tưởng chiêm bao!

Môi cũ mắt xưa cũng xanh rêu?
Tim đau hóa đá hết đường yêu?
Hai bàn tay nhớ nơi hò hẹn?
Lòng đâu còn lửa gọi mưa chiều?

Phong, hoa, tuyết, nguyệt: đẹp thơ Đường,
Tan theo khói lửa mất quê hương,
Đi về tuyết nhuộm đường lưu lạc,
Nhuộm trắng áo sầu gót tang thương!

Nắng nghiêng vành nón đã phai nhòa?
Bếp lửa thần tiên đã quá xa:
Củ khoai, trái bắp còn hơi ấm
Tay Mẹ cho con dệt mơ hoa!

Mẹ đi đâu rồi Ba đi đâu?
Không còn chuồng lợn không chuồng trâu,
Không mùi rơm mới không nhang khói,
Lạnh bốn phương trời, lạnh thiên thu!

MD đêm 25/11/05
(lần đầu tiên tuyết về thăm ngôi nhà mới!)

Các tác phẩm khác

Muôn trùng  - Hồ Dzếnh - Thơ

18/08/2013 20:26
Lượt xem 14037
Tình vạn dặm, tên người yêu chắc đẹp,
Người và tôi xa quá đỗi -- muôn trùng;
Tôi với người chưa một giấc mơ chung,
Đời viễn xứ nên tình không thấu hết.

Giữ gìn  - Hồ Dzếnh - Thơ

18/08/2013 20:25
Lượt xem 24422
Một câu ấy nói lên là lá rụng,
Là mây chìm, là gió sẽ thay xanh,
Là cây tươi sẽ mở nụ trên cành
Và chim chóc sẽ bồi hồi nghe ngóng.

Mưa  - Hồ Dzếnh - Thơ

18/08/2013 20:24
Lượt xem 13465
Tôi nhớ ngày năm xưa
Mái nhà vang tiếng mưa,
Đang ngày mà hóa tối,
Nước chảy át lời thưa.

Mầu cây trong khói  - Hồ Dzếnh - Thơ

18/08/2013 20:23
Lượt xem 16268
Trên đường về nhớ đầy...
Chiều chậm đưa chân ngày,
Tiếng buồn vang trong mây...
Chim rừng quên cất cánh,

Ngập ngừng  - Hồ Dzếnh - Thơ

18/08/2013 20:22
Lượt xem 16471
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé,
Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân.
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần...
Tôi nói khẽ: gớm, làm sao nhớ thế !

Giản dị  - Hồ Dzếnh - Thơ

18/08/2013 20:21
Lượt xem 17401
Em ăn, em nói, em cười,
Kiếp này không có hai người như em.
Kinh thành: quần nhiễu, hàng len,
Em tôi: aó trắng, quần đen sơ sài.

Đời thơ  - Hồ Dzếnh - Thơ

18/08/2013 20:20
Lượt xem 16429
phút linh cầu mãi không về
phân vân giấy trắng chưa nề mực đen
khói trầm bén giấc mơ tiên
bâng khuâng trăng giãi qua miền quạnh hiu

Cơn giận  - Hồ Dzếnh - Thơ

18/08/2013 20:19
Lượt xem 37929
Có những cơn điên xé được đời,
Những cơn quằn quại máu tanh hôi,
Mà hồn rít lại rồi căng thẳng,
Chờ nuốt không gian xuống khắp người.

Cảm đề  - Hồ Dzếnh - Thơ

18/08/2013 20:18
Lượt xem 23715
Mẹ nhỏ của con ơi!
Máu chảy, xuân thơm, mắt lệ ngời,
Vú mẹ đã khô nguồn sữa cũ,
Tình con còn lại bấy nhiêu thôi!...

Cảm xúc  - Hồ Dzếnh - Thơ

18/08/2013 20:17
Lượt xem 22860
cô gái Việt Nam ơi!
từ thuở sơ sinh lận đận rồi
tôi biết tình cô u uất lắm
xa nhau đành chỉ nhớ nhau thôi

Hiển thị 571 - 580 tin trong 827 kết quả