Thơ

08. Cần thiết  - Luân Tâm  - Thơ

17/12/2014 15:09
Lượt xem 27762

Rừng chẳng còn cây đâu phải rừng?
Cây không hoa trái lá không xuân
Không em anh không còn anh nữa
Không cửa, không nhà đón người dưng?

Không mắt không môi không nói cười
Không tai không mũi không chút người
Không tim không óc không mơ mộng
Không tiếng thở dài không hên xui?

Còn lại chút gì trong gió mưa?
Trong màu áo mới chờ đón đưa
Trong môi mê gọi lời trăng gió
Trong tóc thơm đầy chuyện đời xưa?

Trời đất phân chia mấy cõi buồn?
Mấy bờ nước mắt, mấy đau thương
Mấy sông, mấy biển xanh rừng núi
Để gió thu nào nhặt chút hương?

Không anh em biết như thế nào?
Hai cánh tay trần trắng chiêm bao
Bờ vai còn dấu hôn thổn thức
Môi ướp đường phèn hay mía lau?

Hay chỉ còn trơ xác rong buồn?
Như lời rêu úa gọi mù sương
Như cây không lá, hoa không sắc
Như trái mãn cầu rơi xuống mương?

Em sẽ đi trên dãi Ngân Hà
Nhặt bao sao đẹp kết đèn hoa
Soi đường cổ tích tìm chăn gối
Hay gọi trăng non thăm rừng già?

Tay nhớ tay thương tay dỗ dành
Tay nào nhóm lửa suốt năm canh?
Tay nào quá điệu ghen hờn bướm?
Hay chỉ đi về áo rêu xanh?

Hai số không sao không giống nhau?
Hoài công kiệt sức đợi chiêm bao
Hai đầu trái đất người đâu mất
Môi đá thèm hôn bóng nắng nào?

Lênh đênh mây trắng kiếm mây vàng
Cánh cò hiền dịu cũng nhòa tan
Em còn phân nửa anh phân nửa
Nghìn kiếp cô đơn khóc lỡ làng?

Làm sao ghép lại được như xưa?
Chung bóng chung đôi yêu bốn mùa
Mặc kệ đói no quên cay đắng
Ngày say nắng ấm đêm giỡn mưa!

Tách ra một nửa còn như không
Thiếu cái xương sường điệu cong cong
Như đu đủ đực mơ ôm trái
Hoa lá xanh tươi chỉ đau lòng! (1)

Lận đận, long đong sóng bạc đầu,
Nửa vòng trái đất cháo xa rau
Thương vùng núi lửa không còn lửa
Thương bóng trăng già thèm mưa ngâu...

MD 11/24/05
(1) Cây đu đủ đực chỉ có lá, hoa mà không có trái được. Hình như hoa đu đủ đực cũng là một vị thuốc Nam?

Các tác phẩm khác

Có phúc có phần  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:48
Lượt xem 20456
Trời sinh, trời ắt đã dành phần
Tu hãy cho hiền, dạ có nhân
Khó chớ oán thân, thân mới nhẹ
Giàu mà yêu chúng, chúng càng gần

Vô sự là hơn  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:47
Lượt xem 15204
Hễ kẻ trêu người, kẻ phải lo
Chẳng bằng vô sự ngáy o o
Tay kia khéo nắm, còn hơn mở
Miệng nọ hay cười, có lúc ho

Dĩ hòa vi quý  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:46
Lượt xem 10536
Ở thế đừng tranh tiếng trượng phu
Làm chi cho có sự đôi co
Ðấy cậy đấy khôn, đây chẳng nhịn
Ðây rằng đây phải, đấy không thua

Của nặng hơn người  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:45
Lượt xem 14191
Ðời nay nhân nghĩa tựa vàng mười
Có của thì hơn hết mọi lời
Trước đến tay không, nào thiết hỏi
Sau vào gánh nặng, lại vui cười

Cảnh nhàn  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:44
Lượt xem 13554
Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao

Lòng vô sự  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:43
Lượt xem 15267
Trải nguy nan đã mấy phen
Thân nhàn phúc lại được về nhàn
Niềm xưa trung ái thề chẳng phụ
Cảnh cũ điền viên thú đã quen

Mùa thu đi chơi thuyền  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:43
Lượt xem 7569
Nước xuôi nước ngược, sóng dâng triều
Thuyền khách chơi thu, nọ phải dìu
Chèo vượt bóng trăng, nhân lúc hứng
Buồm giong ngọn gió mặc cơn siêu

Mặc chê khen  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:42
Lượt xem 18474
Thị phi chẳng quản, mặc chê khen
Ngu dại chan chan, tính đã quen
Cảnh cũ điền viên, tìm chốn cũ
Khách nhàn sơn dã, dưỡng thân quèn

Tự thán  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:41
Lượt xem 8877
Gần son thì đỏ, mực thì đen
Sáng biết nhờ ơn thửa bóng đèn
Ăn uống miễn theo nơi phép tắc
Tới lui cho biết lẽ kinh quyền

Thói đời  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:39
Lượt xem 79801
Thế gian biến đổi vũng nên đồi
Mặn nhạt, chua cay lẫn ngọt bùi
Còn bạc, còn tiền còn đệ tử
Hết cơm, hết rượu hết ông tôi

Hiển thị 411 - 420 tin trong 829 kết quả