Thơ

22. Gối lạnh  - Luân Tâm  - Thơ

17/12/2014 15:25
Lượt xem 26592

Thôi hết mưa thu hết nắng xuân
Môi tan theo bóng gót Thiên Thần
Kinh hoàng lạc mất dòng suối ngọt
Còn biết tìm đâu hương cố nhân?

Nước chảy đá mòn áo gió tan
Lần theo địa ngục kiếm thiên đàng
Tình không chăn gối yêu không áo
Mắt bỗng sương mù bóng gọi trăng?

Lẻ bạn lạc bầy đau xác xơ
Tuyết chôn dấu cỏ lấp đường thơ
Bao nhiêu kiến cánh không còn cánh
Chùa đổ tượng lo ngủ bụi bờ!

Nợ trốn duyên đòi mãi thêm đau
Đường mưa lưu lạc bỗng lệ trào
Chiều xưa lỗi hẹn mây quên nắng
Gió giận áo dài bỏ chiêm bao?

Người vẫn cố tìm người trốn chui
Tình sử nghìn sau vắng tiếng cười
Không nơi hò hẹn, không nơi trọ
Hai mảnh hồn đau cũng ngược xuôi?

Tới lui quanh quẩn bến sông buồn
Cá trắng, cá màu có tiếc thương
Nước ròng, nước lớn đau tôm tép
Tình đến, tình đi ruộng bỏ vườn?

Tưởng đã thật gần vẫn thật xa
Bếp xưa lửa tắt khói quên nhà
Lá me hôn tóc nghìn thu trước
Yểu điệu Sàigòn cũng bỏ ta?

Bóng nào tội nghiệp đến đêm đêm
Tay ôm hờn tủi trốn thân quen
Không còn trăng mật, không ong bướm
Nước đá vỗ về anh mất em?

Vui chưa bỏ ta buồn quấn ta
Quê người kinh dị quỷ yêu ma
Thương dòng sông cũ ôm hình bóng
Một chút áo hồng ấm thuyền hoa!

Lá non chết vội đau lá già
Đường về cổ tích đã quá xa
Lỡ làng quê cũ đau quê mới
Trăng dẫn bóng mình gặp bóng ta!

Hang ổ cuối cùng có như không
Ôm sầu, gối lạnh tắm gió đông
Nắng mưa áo rã tan xương cốt
Một chớp mắt buồn cũng viễn vông!

MD 02/15/06

Các tác phẩm khác

Đây thôn Vĩ Dạ - một giấc mơ về cuộc đời Hàn Mặc Tử  - Hàn Mặc Tử - Thơ

18/08/2013 10:15
Lượt xem 10664
Trong số các thi nhân thời Thơ mới (1932-1945) có lẽ không mấy người có số phận ai oán, nghiệt ngã như Hàn Mặc Tử. Vận mệnh cay đắng của thi sĩ như được tiên báo trước qua ý nghĩa từng bút danh mà người con gần cả cuộc đời gắn bó với vùng đất Quy Nhơn đầy nắng và gió đã mang trước đó: Phong Trần (gió bụi), Lệ Thanh (tiếng của nước mắt), Hàn Mặc Tử (người đi trong màn lạnh). Người thơ ấy với nỗi lòng quặn thắt “trải niềm đau trên giấy mong manh” ấy để lại cho đời nhiều thi phẩm bất hủ, trong đó có Đây thôn Vĩ Dạ.

Tiểu sử các Nhà thơ  - goldonline.vn - Thơ

18/08/2013 07:01
Lượt xem 13291
Xuân Diệu - Hồ Xuân Hương - Nguyễn Bính - Xuân Quỳnh - Tố Hữu - Hàn Mặc Tử - Lâm Thị Mỹ Dạ - Bà Huyện Thanh Quan - Nguyễn Khuyến - Chế Lan Viên - Trần Đăng Khoa - Thâm Tâm - Huy Cận - Nguyễn Du - Phương Triều

Văn tế Nghĩa sĩ Cần Giuộc  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:49
Lượt xem 9550
Hỡi ơi !
Súng giặc đất rền,
Lòng dân trời tỏ.
Mười năm công vỡ ruộng, xưa ắt còn danh nổi như phao,

Thà đui  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:41
Lượt xem 12123
Thà đui mà giữ đạo nhà
Còn hơn có mắt ông cha không thờ
Dầu đui mà khỏi danh nhơ
Còn hơn có mắt ăn dơ tanh rình

Chạy giặc  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:40
Lượt xem 15605
Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây
Một bàn cờ thế phút sa tay
Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy
Mất ổ bầy chim dáo dác bay

Ngóng gió Đông  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:39
Lượt xem 11473
Hoa cỏ bùi ngùi ngóng gió đông
Chúa xuân đâu hỡi có hay không?
Mây giăng ải Bắc trông tin nhạn
Ngày xế non Nam bặt tiếng hồng

Từ biệt cố nhân  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:37
Lượt xem 9181
Vì câu danh nghĩa phải đi ra,
Day mũi thuyền nan dạ xót xa,
Người dễ muốn chi nương đất khách,
Trời đà khiến vậy mến vua ta.

Mưa  - Trần Đăng Khoa - Thơ

18/08/2013 06:34
Lượt xem 30515
Sắp mưa
Sắp mưa
Những con mối
Bay ra

Cây dừa  - Trần Đăng Khoa - Thơ

18/08/2013 06:33
Lượt xem 11830
Cây dừa xanh toả nhiều tàu,
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng.
Thân dừa bạc phếch tháng năm,
Quả dừa - đàn lợn con nằm trên cao.

Khi mẹ vắng nhà  - Trần Đăng Khoa - Thơ

18/08/2013 06:32
Lượt xem 15621
Khi mẹ vắng nhà, em luộc khoai
Khi mẹ vắng nhà, em cùng chị giã gạo
Khi mẹ vắng nhà, em thổi cơm
Khi mẹ vắng nhà, em nhổ cỏ vườn

Hiển thị 711 - 720 tin trong 842 kết quả