Thơ

37. Một chút son môi  - Luân Tâm  - Thơ

17/12/2014 15:42
Lượt xem 16515

Tưởng đã chết khô bởi đợi chờ
Hôm nay đời bỗng đẹp hơn thơ
Hàng me gọi nắng chiều lưu luyến
Còn tưởng mình đang lạc trong mơ!

Anh đến em vừa học xong bài
Đón anh áo lụa hồng như mây
Em cười bằng mắt, vui bằng má
Tóc mới gội thơm chẳng lược cài!

Vélo Solex (1) từng tủi thân
Chưa được em cho chở một lần
Bây giờ bỗng được em cưng quá
Nũng nịu em ngồi... thân rất thân!

Em thưởng cho anh gió hoàng hôn
Sao đêm tình tứ nhất Sàigòn
Qua bao phố nhỏ, bao đường lớn
Tay ấm lưng choàng tay chặt hơn!

Cười nói bâng quơ cũng ngọt ngào
Bao lần ngơ ngác ngỡ chiêm bao...
Thơm như chăn gối hoa ngày cưới
Mong được hẹn thề đến kiếp sau!

Có phải trăng non gió mát mềm
Trời xanh mây trắng thật bình yên
Nên em mới chịu cho anh chở
Dạo khắp Sàigòn đến nửa đêm!

Chân mỏi ghé thăm quán bên đường
Chè sâm bổ lượng (2) thật dễ thương
Nhìn em môi đỏ cười say... lạnh
Thèm một chiếc hôn ngọt hơn đường!

Anh đổi ly em đỡ nhớ mong
Si mê uống vội dấu môi hồng
Nghe trời thương đất rừng yêu núi
Biển nhớ mây lành suối gọi sông

Không chịu rời xa em nữa đâu
Em thương không nỡ giục về mau
Bao nhiêu đường phố thân quen hết
Đèn đỏ đèn xanh cũng vẫy chào!

Em ơi! có phải em thực không?
Giấc mộng mười năm có viễn vông
Tu bao nhiêu kiếp anh mới được
Thơ thẩn cùng em kể chuyện lòng?

Ghế đá công viên bỗng gọi mời
Dừng xe âu yếm đón sao rơi
Nguyện cầu mong được như mơ ước
Chung bóng chung đôi đến trọn đời!

Sương xuống nhiều thêm gió mênh mông
Guốc cao quá lạnh gót chân không
Anh quàng tay ấm ôm vai nhỏ
Yêu cả môi ngon cả má hồng!

Trời đất bỗng dưng ướp đầy hoa
Em như rượu ngọt như tình ca
Hòa tan trong trái tim khao khát
Nghe lửa cháy rừng, mây kết hoa!

Hò hẹn mấy đời được môi hôn
Tim lẫn vào tim, hồn quyện hồn
Tóc vương vấn mộng mơ thành suối
Hơi thở ngập ngừng, tay đói ôm!

Trăng xuống mắt nhung thật mơ màng
Nét buồn nhân thế cũng nhòa tan
Chợt nghe xuân nở hoa tiền kiếp
Xiêm áo hoá thành mây rất ngoan!

Riú rít như chim liền cánh rồi
Thời gian ghen tỵ vẫn mau trôi
Van xin trái đất đừng quay nữa
Để được bên em đến vạn đời!

Như chuyện đời xưa, chuyện thần tiên
Anh đang lận đận cõi ưu phiền
Em như suối mát rừng nguyên thủy
Ngà ngọc thơ ngây khắp mọi miền...

Bao nhiêu ngăn cách bao hững hờ
Đã trả cho màu nắng hoang sơ
Chỉ còn tình tứ trong say đắm
Quên hết giận hờn thuở bơ vơ!

Em vẫn đơn sơ vẫn tuyệt vời
Gom bao hương sắc của đất trời
Vào môi vào mắt vào hơi thở
Nhạc điệu dáng đi thơ dáng ngồi!

Mới biết yêu nhau là thế nào
Còn hơn huyền diệu cõi chiêm bao
Còn hơn tất cả hương tình sử
Hơn thuở liêu trai áo không màu!

Biển nhớ biển thương biển lửa tình
Tóc mai một sợi đủ làm tin
Sao hôm soi sáng sao mai nhắc
Đừng để nhạt phai chuyện chúng mình!

Làm sao can đảm về lẻ loi
Em dỗ dành thêm đứng lại ngồi
Trăng sao cũng sắp tan thành lệ
Em bảo ngoan đi quá khuya rồi!

Chở em đến ngõ nhưng chạy luôn
Em véo lưng anh dọa đánh đòn
Chẳng sợ… nhưng sao cưng em quá
Nên đành trở lại kẻo em buồn!

Một chút hôn nhanh tình rất... tình!
Muốn xin chút nữa để thêm tin
Bóng hồng đã khuất sau rèm cửa
Anh vẫn si mê đứng lặng nhìn!

Chẳng muốn rời em nhưng đành thôi
Cũng may: còn được chút son môi
Anh về đường lạnh nhưng lòng ấm
Còn ngỡ yên sau có em ngồi!

Suốt đêm suốt sáng vẫn mơ màng
Môi má gần xa hợp rồi tan
Thành hoa thành bướm thành trăng gió
Ngỡ gót xuân hồng bước cao sang!

Đã thực gần sao vẫn như… xa!
Nẽo về Sư Phạm lối Văn Khoa,
Bao giờ thay áo màu hoa cưới
Yểu điệu... thẹn thùng vui... thướt tha?

MD 02/27/03

(1) Vélo Solex: Một loại xe hai bánh có gắn máy nhỏ ở phiá trên của bánh xe trước, do nước Pháp chế tạo. Loại xe này rất được thịnh hành ở Sàigòn khoảng 1960-1970, đặc biệt ở trong giới sinh viên học sinh.

(2) Chè sâm bổ lượng: Môt loại chè đặc biệt của người Hoa, được bán nhiều ở các hè phố Sàigòn. Chè được nấu bằng nhiều loại cây trái có tính giải nhiệt, mát, như táo khô, rong biển, hổ tai, bạch quả, nhãn nhục, bo bo, đậu xanh,... v.v...

Các tác phẩm khác

26. Chết đuối  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 15:30
Lượt xem 28192
Thân tặng Nguyễn Ngọc Liên & Dương Thị Tuyết Nhung

Cánh hoa xuân muộn rụng trước thềm
Tưởng nghe chăn gối gọi thân quen
Ngờ đâu em dậy lo cơm nước
Lỡ mộng cuối tuần... tiếc vai êm!

25. Cổ tích  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 15:28
Lượt xem 20824
Em như nắng ấm đầu xuân
Như hoa đồng nội rất thân rất hiền
Như cổ tích như thần tiên
Mây qua đỉnh núi thăm miền thơ ngây

24. Lặng lẽ  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 15:27
Lượt xem 24086
Lang thang hốt rác, nhặt hoa rơi
Có phải quê xưa cuối chân trời
Những giọt mồ hôi lăn trên má
Hay dòng lệ khóc kiếp nổi trôi?

23. Hao gầy  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 15:26
Lượt xem 17886
"Tình đất tình người tình cỏ cây?
Sông bồi núi lở gió ăn mây?
Ngày đen đêm trắng tàn chinh chiến?
Buồn cõng vui đi bóng hao gầy? "

22. Gối lạnh  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 15:25
Lượt xem 26413
Thôi hết mưa thu hết nắng xuân
Môi tan theo bóng gót Thiên Thần
Kinh hoàng lạc mất dòng suối ngọt
Còn biết tìm đâu hương cố nhân?

20. Ve sầu xác nhện  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 15:24
Lượt xem 15286
Trôi sông ru nhớ cõi buồn
Trôi buồn ru nhớ ngọn nguồn lẻ loi!
Trôi ta ru nhớ không người?
Trôi người ru nhớ không cười trôi ta?

19. Tình tứ  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 15:22
Lượt xem 16842
Biết có nơi nào hẹn gặp nhau?
Thời gian xóa hết dấu thương đau
Cho em mãi mãi như hoa đẹp
Không có tàn phai một chút nào!

18. Hương quê  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 15:21
Lượt xem 26847
Lá tre rụng xuống ao nào?
Mấy con cá nhỏ che đầu mộng mơ
Thương con tôm tích gà mờ
Búng càng ra khỏi hang chờ cá non

17. Tủi gối chăn  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 15:19
Lượt xem 19778
Áo cũ vẫn thương vẫn để dành...
Cuối đường hư ảo hương mong manh
Hạt sương tình nghĩa dù lưu luyến
Duyên nợ ba sinh cũng không thành?

16. Còn em  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 15:18
Lượt xem 21605
Còn em kể chuyện nắng mưa
Còn em kể chuyện sang mùa sang canh
Còn em kể chuyện mộng lành
Nắng lên đỉnh núi, mây xanh chân trời

Hiển thị 11 - 20 tin trong 857 kết quả