Thơ

98. Duyên quê  - Luân Tâm  - Thơ

17/12/2014 17:03
Lượt xem 30634

Chim xanh tha cọng lúa vàng
Bay về tổ ấm bay ngang vườn cà
Khói cơm gửi chút tình ca
Thơm cành hoa trắng la đà bóng mây
Mặt trời ôm trái men say
Vào đêm chăn gối quên ngày trông mưa!
Quên cơm áo quên cày bừa
Quên ao nước đục quên trưa khát thèm
Ngại gì tối lửa tắt đèn
Ngại gì người lạ người quen xì xào
Thương mưa nhớ nắng ngọt ngào
Trời sinh đất dưỡng chiêm bao gọi tình!
Đã từng thề hứa ba sinh
Ấm no lận đận có mình có ta
Đơn sơ mặt vẫn như hoa
Áo như mây khói thướt tha đứng ngồi!
Thương lá trầu thương miếng vôi
Thương đôi đũa bếp thương nồi tép rang!
Thương lá xanh thương nhụy vàng
Thương từng hạt gạo mới sàng thơm tho
Thương chuối khô để dành cho
Ngày vui đón Tết điệu hò đẹp đôi
Thương đòn bánh tét mâm xôi
Thương con gà luộc thương nồi cháo hoa
Thương hiền dịu, thương thật thà,
Tảo tần khuya sớm gần xa mộng lành
Phải chi không có chiến tranh
Cũng còn một chút trời xanh hẹn hò!
Còn sông nước ngọt chờ đò
Còn cây đa cũ dặn dò chở che
Còn ruộng lúa còn lũy tre
Còn đi đám cưới còn nghe hát đình
Còn mắc cỡ chuyện chúng mình
Còn bao bông súng lục bình giữ hương
Để dành lúc ngặt chấm tương
Và tô cơm nguội... tát mương be bờ
Nước trong cá lội lững lờ
Cơm ngon canh ngọt sẳn chờ... ngày mai!
Còn gốc ổi còn gốc xoài
Nắng trưa gội tóc hong hoài khoe duyên
Người như tiên... bóng như tiên...
Hoa vàng bướm trắng mộng riêng hai người
Yêu tiếng nói mê giọng cười
Nửa đêm thức giấc chưa mời đã... say!

MD 01/07/06

Các tác phẩm khác

Đây thôn Vĩ Dạ - một giấc mơ về cuộc đời Hàn Mặc Tử  - Hàn Mặc Tử - Thơ

18/08/2013 10:15
Lượt xem 10663
Trong số các thi nhân thời Thơ mới (1932-1945) có lẽ không mấy người có số phận ai oán, nghiệt ngã như Hàn Mặc Tử. Vận mệnh cay đắng của thi sĩ như được tiên báo trước qua ý nghĩa từng bút danh mà người con gần cả cuộc đời gắn bó với vùng đất Quy Nhơn đầy nắng và gió đã mang trước đó: Phong Trần (gió bụi), Lệ Thanh (tiếng của nước mắt), Hàn Mặc Tử (người đi trong màn lạnh). Người thơ ấy với nỗi lòng quặn thắt “trải niềm đau trên giấy mong manh” ấy để lại cho đời nhiều thi phẩm bất hủ, trong đó có Đây thôn Vĩ Dạ.

Tiểu sử các Nhà thơ  - goldonline.vn - Thơ

18/08/2013 07:01
Lượt xem 13290
Xuân Diệu - Hồ Xuân Hương - Nguyễn Bính - Xuân Quỳnh - Tố Hữu - Hàn Mặc Tử - Lâm Thị Mỹ Dạ - Bà Huyện Thanh Quan - Nguyễn Khuyến - Chế Lan Viên - Trần Đăng Khoa - Thâm Tâm - Huy Cận - Nguyễn Du - Phương Triều

Văn tế Nghĩa sĩ Cần Giuộc  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:49
Lượt xem 9550
Hỡi ơi !
Súng giặc đất rền,
Lòng dân trời tỏ.
Mười năm công vỡ ruộng, xưa ắt còn danh nổi như phao,

Thà đui  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:41
Lượt xem 12123
Thà đui mà giữ đạo nhà
Còn hơn có mắt ông cha không thờ
Dầu đui mà khỏi danh nhơ
Còn hơn có mắt ăn dơ tanh rình

Chạy giặc  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:40
Lượt xem 15605
Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây
Một bàn cờ thế phút sa tay
Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy
Mất ổ bầy chim dáo dác bay

Ngóng gió Đông  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:39
Lượt xem 11471
Hoa cỏ bùi ngùi ngóng gió đông
Chúa xuân đâu hỡi có hay không?
Mây giăng ải Bắc trông tin nhạn
Ngày xế non Nam bặt tiếng hồng

Từ biệt cố nhân  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:37
Lượt xem 9180
Vì câu danh nghĩa phải đi ra,
Day mũi thuyền nan dạ xót xa,
Người dễ muốn chi nương đất khách,
Trời đà khiến vậy mến vua ta.

Mưa  - Trần Đăng Khoa - Thơ

18/08/2013 06:34
Lượt xem 30511
Sắp mưa
Sắp mưa
Những con mối
Bay ra

Cây dừa  - Trần Đăng Khoa - Thơ

18/08/2013 06:33
Lượt xem 11828
Cây dừa xanh toả nhiều tàu,
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng.
Thân dừa bạc phếch tháng năm,
Quả dừa - đàn lợn con nằm trên cao.

Khi mẹ vắng nhà  - Trần Đăng Khoa - Thơ

18/08/2013 06:32
Lượt xem 15620
Khi mẹ vắng nhà, em luộc khoai
Khi mẹ vắng nhà, em cùng chị giã gạo
Khi mẹ vắng nhà, em thổi cơm
Khi mẹ vắng nhà, em nhổ cỏ vườn

Hiển thị 771 - 780 tin trong 902 kết quả