Ăn năn một cõi thương về - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
	Đọc những dòng thơ của người ta
	Chút gì cay đắng như xót xa
	Nghe buốt hồn tôi trong băng giá
	Khi gió mùa đông thổi lạnh qua
	
	Người viết bài thơ tặng cho mình
	Bằng dòng dư lệ rót vào tim
	Để những nhớ thương không còn nữa
	Mong thoát lòng ra cõi ngục hình
	
	Bài thơ người viết gieo những vần
	Vui không buồn có lại ăn năn
	Người xin tình yêu đừng đến nữa
	Đừng để đêm thâu lệ tủi sầu
	
	Và những lúc buồn người làm thơ
	Để viết cuộc đời thóang là mơ
	Chỉ có hồn thơ là sống mãi
	Mặc thế nhân kia rất hững hờ
	
	Nhìn bướm bên hoa lượn trong vườn
	Lòng thầm ghen gió_ gió ghen hương
	Khẻ hỏi thời gian trên cánh bướm
	Màu áo của thơ có cạn nguồn
	
	Và rồi bắt bướm để vào tay
	Cánh điệp nằm yên giấc ngủ say
	Một phút chẳng suy nên người đã
	Trút hờn xiết mạnh những ngón tay
	
	Gió bấc thổi về giá buốt theo
	Đong lại lòng ai ước mộng nhiều
	Và rồi một đêm chợt tan biến
	Mới biết đời là những trớ trêu
	
	Bướm đã chết rồi người có vui
	Sao lại lặng yên chẳng nên lời
	Lòng bỗng rưng rưng đôi dòng lệ
	Người khóc cho đời bạc tựa vôi
	
	Chôn vùi xác bướm kể từ đây
	Hồn thơ là những nét đọa đày
	Bên cạnh niềm đau tôi nguyện mãi
	Cùng người san sẻ những đắng cay
Mái phố - Xuân Quỳnh - Thơ
Mẹ và Con - Xuân Quỳnh - Thơ
Tình Hạ - Xuân Quỳnh - Thơ
Đêm trở về - Xuân Quỳnh - Thơ
Những bông hoa đầu tiên ra Biển - Xuân Quỳnh - Thơ
Những con đường tháng giêng - Xuân Quỳnh - Thơ
Sẽ có mãi cô bé mười sáu tuổi - Xuân Quỳnh - Thơ
Thành phố quê Anh - Xuân Quỳnh - Thơ
Tháng năm - Xuân Quỳnh - Thơ
Tiếng gà trưa - Xuân Quỳnh - Thơ
Hiển thị 371 - 380 tin trong 1000 kết quả