Bắc hành tạp lục - Bài 12 - Nguyễn Du - Thơ
Minh giang chu phát
Tiêu cổ đông đông sơ xuất môn
Vạn sơn trung đoạn nhất sà bôn
Phù vân sạ tán thạch dung sấu
Tân lạo sơ sinh giang thủy bồn
Biệt hậu quan sơn tư đệ muội
Vọng trung nham tụ kiến nhi tôn
Nhật tà mạc hướng Hoa Sơn quá
Phạ hữu thanh thanh trường đoạn vôn (viên)
Nguyễn Du
Dịch Nghĩa
Vừa ra khỏi cửa, tiếng tiêu, tiếng trống nổi lên ầm ầm.
Một chiếc thuyền vút nhanh giữa muôn ngọn núi.
Mây vừa tan, núi trông có vẻ gầy.
Lụt mới về, nước sông đụt ngầy.
Sau lúc chia biệt chỗ quan san, đã nhớ đến em trai, em gái
Nhìn giữa đá núi, tưởng chừng thấy con cháu
Lúc mặt trời xế bóng, đừng đi qua Hoa Sơn
Sợ nghe tiếng vượn kêu buồn đứt ruột
---------------------------------------------
Minh Giang : Tên con sông phát nguyên từ núi Phân Mao, tỉnh Quảng Ðông. Sông chia làm hai ngả bắc nam. Ngả nam chia ranh giới Việt Nam và Trung Hoa. Ðoàn sứ Nguyễn Du đi theo sông này qua núi Hoa Sơn, thuộc tỉnh Quảng Tây, lên phía bắc.
Dịch Thơ
Thuyền ra đi trên sông Minh
Chiêng trống thùng thùng ra cửa sông
Một thuyền lướt sóng giữa muôn trùng
Mây tan bất chợt hao gầy núi
Nước lụt mới về vẩn đục dòng
Dặm biệt, anh em đà tưởng nhớ
Ðá chồng, con cháu cứ ngờ trông
Hoa Sơn chớ vượt khi chiều xế
Sợ vẳng bên tai vượn não nùng
Bản dịch:Quách Tấn
Chiều Xuân - Chế Lan Viên - Thơ
Đêm Xuân sầu - Chế Lan Viên - Thơ
Khoảng cách - Chế Lan Viên - Thơ
Rét đầu mùa nhớ người đi phố Biển - Chế Lan Viên - Thơ
Chia - Chế Lan Viên - Thơ
Bánh vẽ - Chế Lan Viên - Thơ
Chùm nhỏ thơ yêu - Chế Lan Viên - Thơ
Hoa Đào nở sớm - Chế Lan Viên - Thơ
Cành đào Nguyễn Huệ - Chế Lan Viên - Thơ
Tập qua hàng - Chế Lan Viên - Thơ
Hiển thị 351 - 360 tin trong 534 kết quả