Cám ơn nhà văn Ngô Tất Tố - Cao Thoại Châu - Thơ
Tôi hiểu vì sao cụ thành nhà văn
quẳng bút lông đi viết Tắt Đèn
đèn tắt rồi đêm trở nên đen
nhìn rất rõ bên kia bờ cuộc sống
giữa ngày đêm có một đường biên
và tác phẩm như lời phủ định
Cám ơn cụ, nhà văn Ngô Tất Tố
đèn tắt rồi thấy trên lưng trên cổ
trên cuộc sống mòn người dân Đông Xá
những cuộc đời cát lở ven sông
thấy người đàn bà bán con bán chó
bọn dưới người bán rẻ lương tâm
Trên sự đói nghèo của những đôi chân
tôi đã thấy no tròn lũ đỉa
Năm mươi năm sau khi cụ tắt đèn
đã thấy thêm nhiều ánh điện
điện đi sâu trong hang cùng ngõ hẻm
điện chan hòa trên giấy trắng nhà văn
Khung trời ký ức - Huyền Minh - Thơ
Xa xưa Sài Gòn - Thăng Trầm - Thơ
Thấy dễ mà khó - Tăng Minh Luân - Thơ
Nắng phai - Luân Tâm - Thơ
Nhớ Tú Xương - Trần Hậu - Thơ
Thơ tặng vợ - Cao Thoại Châu - Thơ
Tự cười mình - Ii - Tú Xương (Trần Tế Xương - Trần Cao Xương) - Thơ
Tự cười mình - I - Tú Xương (Trần Tế Xương - Trần Cao Xương) - Thơ
Ta chẳng ra chi - Tú Xương (Trần Tế Xương - Trần Cao Xương) - Thơ
Ông Cử thứ năm - Tú Xương (Trần Tế Xương - Trần Cao Xương) - Thơ
Hiển thị 61 - 70 tin trong 217 kết quả