Thơ

Chùm thơ viết ở Hoa Kỳ  - Nguyễn Duy  - Thơ

08/01/2015 19:32
Lượt xem 40858

Lục Bát Texas

Nhong nhong ngựa ông lên trời
đánh đu mấy gã cao bồi chăn mây
Vợ trời trắng nõn múa may
cúi trông miền hạ thương bầy bò hoang
-- Houston, 16-6-1995

Lục Bát Boston

Bia lon thỗn thện người lon
ễnh ềnh ệch hỏn hòn hon thùi lùi
Trắng vàng đen láng coóng đùi
ngo ngoe ngứa nỗi buồn vui không màu
-- Boston, 21-6-1995

Lục Bát New York

Người xe như suối tuôn xè
nhà khe như núi đá khe tầng tầng
Vỉa hè viễn xứ chồn chân
leo lên, vỗ vỗ tuợng thần Tự Do
-- New York, 7-7-1995

Lục Bát Washington

Mải lêu lổng bỗng nhiên rằm
một ta chơi một tròn trăng xứ người
Gió chi chợt lạnh toát trời
chợt khành khạch khóc chợt cười hu hu
-- Washington, 12-7-1995
(rằm tháng sáu năm Ất Hợi)

Mirage

1.
Thiên đường không em gió toác hoác động tiên hoang mạc
canh bạc đen ngòm chôn sống trí siêu khôn
Thời vận đen càng thử càng đen thêm
ảo ảnh đỏ lòm hào quang mê muội
Mềm mại mánh mung mưu mẹo mập mờ
quân bài bịp tàng hình nuôi dưỡng mơ mộng
Loe loét đèn màu không nhuộm thắm số phận
con thiêu thân hư vô dạy dỗ cả loài người
Ta tuyệt vọng ván tù mù hi vọng
chợt khát mưa em như chưa khát bao giờ

2.
Ta thử dướn mình bay sục tìm Thượng đế
cánh tay phàm nhân giả bộ cánh thiên thần
Ðếch tiên nga đâu đếch Thượng đế đâu
quỉ đầu trâu xâu xé nhau mặt ngựa ngai vàng
Tự vắt xác ứa giọt mưa nước mắt
cấp cứu linh hồn đang hoá khói khô quăn
Ta hú gọi ta khản giọng tù và
sấp ngửa thu tâm rút khỏi cõi thánh thần đú đởn
Bái lạy đỏ đen chào thua thiên đường dỏm
xin tụt về trần thế với em thôị
-- Mirage Hotel, Las Vegas, 15-6-1995

Vơ Vẩn

Trong anh-có một lão già lẩn thẩn
có một đứa con nít nữa em ạ
Em là mẹ của đứa con nít đó
em là linh hồn của lão ngu này
Có khoảnh khắc nào em dành nhớ anh không
kẽ hở nhỏ giữa cuộc bận cuộc mệt
Một Ðại Tây Dương Buồn mờ sóng mịt mùng gió
một ngẩn ngơ ngồi nhớ hồn mình
Một bóng gù câm trơ dá tảng đen thui
một con nít trong đá oe oé đòi mẹ nọ
-- Plymouth-Boston, tháng 7-1995

Các tác phẩm khác

Ngài và Anh, Cô và Em  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:47
Lượt xem 12834
Nàng buột miệng đổi tiếng Ngài trống rỗng,
Thành tiếng Anh thân thiết đậm đà,
Và gợi lên trong lòng đang say đắm
Bao ước mơ tràn hạnh phúc reo ca.

Gửi em ...  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:45
Lượt xem 10252
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mặt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.

Gửi...  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:44
Lượt xem 12507
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.

Gửi Chaadaev  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:43
Lượt xem 7990
Sự bịp bợm của tình, mơ, danh vọng
Mơn trớn ta chẳng được bao lâu
Những trò vui ngày thơ thoáng bóng,
Như mộng đêm, như sương sớm tan mau.

Tỉnh giấc  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:42
Lượt xem 5443
Ước mơ, ước mơ
Ngọt ngào em đâủ
Em đâu, em đâu
Niềm vui đêm tốỉ

Biển  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:39
Lượt xem 12385
Tôi chưa ra biển bao giờ
Ngỡ biển xanh, xanh màu im lặng
Tôi chưa yêu bao giờ
Ngỡ tình yêu là ảo mộng

Mẹ ơi  - Đồng Đức Bốn - Thơ

18/08/2013 10:34
Lượt xem 14939
Bây giờ con chẳng có gì
Cúi đầu lạy mẹ con đi về trời
Chỉ xin mẹ một tiếng cười
Và câu hát thuở mẹ ngồi ru con

Chợ buồn  - Đồng Đức Bốn - Thơ

18/08/2013 10:33
Lượt xem 13946
Chợ buồn đem bán những vui
Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em.
Chợ buồn bán nhớ cho quên
Bán mưa cho nắng bán đêm cho ngày.

Sông Thương ngày không em  - Đồng Đức Bốn - Thơ

18/08/2013 10:32
Lượt xem 10104
Không em ra ngõ kéo diều
Nào ngờ được mảnh trăng chiều trên tay.
Luồn kim vào nhớ để may
Chỉ yêu cứ đứt trên tay mình cầm.

Đây thôn Vĩ Dạ - một giấc mơ về cuộc đời Hàn Mặc Tử  - Hàn Mặc Tử - Thơ

18/08/2013 10:15
Lượt xem 10664
Trong số các thi nhân thời Thơ mới (1932-1945) có lẽ không mấy người có số phận ai oán, nghiệt ngã như Hàn Mặc Tử. Vận mệnh cay đắng của thi sĩ như được tiên báo trước qua ý nghĩa từng bút danh mà người con gần cả cuộc đời gắn bó với vùng đất Quy Nhơn đầy nắng và gió đã mang trước đó: Phong Trần (gió bụi), Lệ Thanh (tiếng của nước mắt), Hàn Mặc Tử (người đi trong màn lạnh). Người thơ ấy với nỗi lòng quặn thắt “trải niềm đau trên giấy mong manh” ấy để lại cho đời nhiều thi phẩm bất hủ, trong đó có Đây thôn Vĩ Dạ.

Hiển thị 2241 - 2250 tin trong 2381 kết quả