Thơ

Chuyến đò đêm giáp ranh  - Hữu Thỉnh  - Thơ

20/12/2014 13:49
Lượt xem 24647

Tiếng bìm bịt bập bềnh trong đêm nước lên
cỏ lác, cỏ lăn cứa vào đêm ram ráp
ếch nhái nghiến răng sao mà sốt ruột
chới nhì nhằng lô cốt méo bên sông

bến đò chìm trong đêm mênh mông
con đò vớt lên phù sa đong một nửa
người lái đò trẻ hay già? Chúng tôi không rõ
chỉ nghe "các anh lên" rồi vội vã quay đi

gió thổi dài ẩm ướt về khuya
con sóng nói nhịp chèo cũng nói
tiếng thì nghe mà mặt người chẳng thấy
đêm căng như tờ giấy

chia đều sang hai trang
người lái đò cố giấy đi hình dáng thật của mình
ý nghĩ chúng tôi sẩm dầm thành kỷ niệm
cánh lính trẻ lại tha hồ được dịp

tưởng tượng bằng cái vốn mang theo
tất cả bắt đầu bằng nhịp chèo cắt nước
đồng chí quê mạn ngược
quả quyết người lái đò có vạt áo chàm tươi

các đồng chí dưới xuôi
ngỡ gặp lại mẹ già đon đả
đêm giáp ranh ngặt chuyện trò tâm sự
chúng tôi bơi trong thương nhớ của riêng mình

bìm bịp chùm đôi kêu dính vào nhau
tiếng nước vỗ tan ra rồi chập lại
đêm chỉ thực bằng âm thanh chừng ấy
tất cả là ru, tất cả là mơ

con đò rướn cao, sực đã tới bờ
chúng tôi bước lên. Cát buổi chiều còn ấm
đêm giáp ranh có cái gì đầm đậm
ở đầu môi, ở trong tóc, khắp làn da

đêm qua sông không nhìn rõ con đò
và người lái, dồn bao nhiêu câu hỏi
chúng tôi đi còn tần ngần ngoái lại
chỉ thấy vầng trăng cuối tháng mới quăng lên

chúng tôi đi với một niềm tin
vầng trăng ấy chở chúng tôi cập bến.

Đắc Tô 21-3-1975

Các tác phẩm khác

Đọc lại shakespeare  - Đỗ Trung Quân - Thơ

20/12/2014 10:34
Lượt xem 16816
Cả thế giới đều biết
Cuối cùng thì chàng đã chết
Cái chết không làm chàng run sợ
Chẳng có gì quật ngã nổi chàng

Hoa ngọc của T.ngy  - Đỗ Trung Quân - Thơ

20/12/2014 10:34
Lượt xem 19627
vườn đã hoang rồi hoa trắng ạ
anh đã quên như chưa nhớ bao giờ
hai đứa trẻ ngày xưa đã chết
còn lại một người râu tóc lơ phơ

Hoa và đất  - Đỗ Trung Quân - Thơ

20/12/2014 10:33
Lượt xem 18530
Khi con ra đời
Cha gọi con là nụ hoa
Cha gọi con là ngọn gió
Cha gọi con là mặt trời
Cha gọi con bằng tất cả
Những từ ngữ đẹp nhất trên đời.

Huệ  - Đỗ Trung Quân - Thơ

20/12/2014 10:32
Lượt xem 40760
mãi đến mười năm anh mới nhận ra mình đã mất
ngôi nhà có khung cửa tối
và ngã tư mưa bay mù trời những chiều về muộn
em ướt như con chim sẻ lông xù

Huế 1998  - Đỗ Trung Quân - Thơ

20/12/2014 10:31
Lượt xem 26097
chỗ nào cho bình yên
thôi ta ngồi với cỏ
ghế đời chông chênh quá
chỗ nào cho bình yên?

Không đề  - Đỗ Trung Quân - Thơ

20/12/2014 10:29
Lượt xem 17072
tôi là con chim nhỏ
một hôm đến giữa cuộc đời
hót chơi dăm ba tiếng

Không đề 5  - Đỗ Trung Quân - Thơ

20/12/2014 10:29
Lượt xem 13031
Tôi không có bi kịch
Cho đến một ngày
Tôi tẩy xoá những tì vết
Tôi có một cuộc đời trắng

Màu tết  - Đỗ Trung Quân - Thơ

20/12/2014 10:28
Lượt xem 24578
chuyến xe cuối cùng đã ra đi
ngoài phố lá me rắc cốm
chàng áo xanh Tư Mã không quê nhà
chưa gió rét mà linh hồn đau ốm

Mẹ  - Đỗ Trung Quân - Thơ

20/12/2014 10:27
Lượt xem 49393
Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
Đỗ Trung Quân - 1986

Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt

Một chút hương thời gian  - Đỗ Trung Quân - Thơ

20/12/2014 10:26
Lượt xem 20894
Cơn gió mùa xa về gõ cửa
Cho lòng ta nhớ Tết thế này !
Em đến mà sao trời nóng quá
Đâu còn một chút mưa xuân bay ?

Hiển thị 81 - 90 tin trong 1728 kết quả