Thơ

Con chim thời gian  - Nguyễn Khoa Điềm  - Thơ

20/12/2014 15:18
Lượt xem 17537

I
Côộc
Côộc
Côộc
Con gõ kiến đại ngàn
Gõ nhịp thời gian
Từng bước
Từng bước chân
Dẫm lên lối mòn đồng đội
Ôi bàn chân bé tí
Chân nao
Gạo nặng vai
Hơi em ngắn dập dồn chiến dịch
Nhịp con tim
Nhịp lời chim
Thánh thót mồ hôi
Giữa ngàn núi xưa cúi đầu lặng lẽ
Bóng nhỏ gần bên mặt trời
Côộc
Côộc
Côộc
Những người Tà Ôi da màu than rẫy cũ
Truốt vào lòng tay sần sùi da gỗ bứa
Từng hạt vàng ẩm ướt mồ hôi
Từng hạt vàng in sắc máu bàn tay
Từng hạt vàng chiến thắng
Tiếng con chim
Đếm cho ta hạt thóc
Đếm lòng ta hạt ngọc
Và trái tim không biết rụng rơi
Ta chắt chiu nuôi cách mạng nên người
Côộc. Tiếng chim vang vọng
Thành phố sau màu mây
Ôi thương nhớ vẫn hôn lên cùng nắng hồng mỗi sáng
Một thành phố cuối con suối này
Uống nước đục ngầu mỗi chiều đầy bom đạn
Đây, thành phố ta là những sa bàn
Những mái đầu hoa râm đăm đăm nếp trán
Lần bày tay rẽ lối những binh đoàn
Đường phố thân yêu
Ta lại học tên em theo hướng những binh đoàn xuất trận
Ta vuốt ve ngàn mái ngói mênh mang
Tay ta đau với trường thành vỡ rạn
Và con cầu như tiếng nấc nằm ngang
Cho ta làm một trái mù u
Lăn theo chân các anh các chị
Những trận xuống đường, những đêm không ngủ
Cùng nhạc ngựa cha ông, cho ta đi nữa
Về giữa phá Tam Giang.

III
Cánh rừng này mấy trận B.52?
Cây cụt ngọn dựng bia vào trời xanh căm giận
Nương sắn xương gầy mục nấm lân tinh
Những con suối quay nguồn về huyện bom ngàn tấn
Chim vỗ cánh về đây
Khắc lên cây cháy bỉng
Bằng một nốt rê trầm
Ta bỗng nghe
Tiếng nhặt khoan nhịp sênh tiền mẹ hát
Tiếng âm ấm giọt tranh vừa nặng hạt
Tiếng phồng căng con gà đất đầu xuân
Tiếng chìm sâu buổi phóng cọc Bạch Đằng
Tiếng đục vào đất đêm
Tiếng khoan tường xuyên phố
Tiếng đất rang lật dưới chân cha vỡ
Tiếng bào thai mẹ đạp ngốt hầm sâu
Và tiếng em rơi rơi...
Như những mảnh lá đêm, mùa chia tay Hà Nội
Ôi Tổ quốc ta yêu Người vời vợi
Khi Người khổ đau không làm ta sợ hãi
Trong căm hờn ta biết đường ta lên
Như hôm nay trầm tĩnh tiếng chim
Gõ không mỏi vào cửa ngày gian khổ nhất
Vững tin.
Vững tin
Vững tin.

IV
Côộc... Côộc... Côộc...
Mũi tên bay thần tốc
Những trận đánh chuyển giông trời lập hạ
Những trận đánh làm lịch sử vặn mình trong nếp đá
Biển tung xao sóng cuộn đằng đông
Lũ phăng phăng thốc xuống đồng bằng
Xáp thành cột, nhận chìm loài giặc nước
Côộc. Côộc. Côộc...
Những trống đồng Ngọc Lũ
Những cồng trận Đam San
Tiếng hô vang anh Trỗi
Cùng ba mươi mốt triệu người nổi lên bão tố
Côộc. Côộc. Côộc...
Nhịp thời gian cấp tập nụ xòe
Đã bén lửa, hỡi mùa hè sáu chín!

Các tác phẩm khác

Trầu cau  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 14:52
Lượt xem 20820
Cưng ơi…

Gió lên cho áo em bay
Cho anh chết đuối mê hoài hương em
Cho anh làm gió ngoan mềm
Chui vào áo mộng hôn em cùng mình

Đất khóc  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 14:51
Lượt xem 14605
Đêm đông đất khóc trời cười
Ngày hè chim hót tưởng lời nắng mưa
Trôi buồn hết chuyện đời xưa
Tép rang bí luộc rau dừa cúng cơm

66. Hương áo  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 14:50
Lượt xem 16090
Thương tặng vợ hiền B.T.LUÂN

Đừng nghĩ bệnh đau chi thêm buồn
Đã thề, đã hứa có nhau luôn
Xẻ chia cay đắng dù dâu bể
Hột muối chia hai lẫn hột đường!

Lưu lạc  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 14:48
Lượt xem 23235
Người xưa còn có bóng trăng theo
Ta chỉ còn đây chút nắng chiều
Gió bụi xác xơ không quán trọ
Ngựa xe xa vắng nẽo cô liêu!

04. Mẹ  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 14:47
Lượt xem 18988
Thân tặng Trần Kiêu Bạc

Chân cứng, đá mềm tủi hồn quê
Áo nâu nón lá mặt sầu che
Nắng khô bờ mía khô ao cá
Cỏ héo hoa tàn bặt tiếng ve!

03. Áo bay  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 14:45
Lượt xem 14295
Tưởng mây gọi áo trắng về
Nào hay mây lỗi hẹn thề... trốn ta!
Chiều đông áo tím hoa cà
Nhởn nhơ trước ngõ làm quà tương tư!

01. Đổi đời  - Xuân Diệu - Thơ

17/12/2014 14:44
Lượt xem 16457
Rong chơi năm tháng đổi đời
Cổng tù giông bão cổng trời khói sương?
Sử kinh đốt chẳng hết hương
Trần gian địa ngục đoạn trường còn nguyên?

Hương áo  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 14:41
Lượt xem 18355
Ngừng trong hạt nước bốc hơi
Nghe ta muối mặn nghe người lệ cay

Tiểu sử  - Luân Tâm - Thơ

17/12/2014 14:39
Lượt xem 19594
- Tên thật Phan Văn Tám
- Bút hiệu LUÂN TÂM, đôi khi ký MINH TÂM
- Sanh năm 1944 tại Bến Tre
- Có vợ và 3 con

Dại khờ  - Xuân Diệu - Thơ

17/12/2014 14:23
Lượt xem 17671
Người ta khổ vì thương không phải cách,
Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ.

Hiển thị 951 - 960 tin trong 1767 kết quả