Thơ

Đặng Trần Côn (sinh khoảng 1710 đến 1720 - mất khoảng 1745) - Tiểu sử và Sự nghiệp  - goldonline.vn  - Thơ

27/12/2014 14:01
Lượt xem 32987

nguồn : http://vi.wikipedia.org

xem thêm : Tác giả

Đặng Trần Côn (鄧陳琨) là tác giả của Chinh phụ ngâm, kiệt tác văn học viết bằng chữ Hán của Việt Nam.

Tiểu sử của Đặng Trần Côn cho đến nay biết được còn rất ít. Kể cả năm sinh năm mất cũng không biết chính xác. Các nhà nghiên cứu ước đoán ông sinh vào khoảng năm 1710 đến 1720, mất khoảng 1745, sống vào thời Lê trung hưng.

Đặng Trần Côn quê ở làng Nhân Mục (còn gọi làng Mọc), huyện Thanh Trì, nay thuộc phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội. Ông đỗ Hương cống, nhưng thi Hội thì hỏng. Sau đó làm huấn đạo trường phủ, rồi tri huyện Thanh Oai, sau thăng chức Ngự sử đài đại phu.

Có một vài giai thoại về Đặng Trần Côn. Tương truyền lúc ấy chúa Trịnh Giang cấm nhân dân Thăng Long ban đêm không được đốt lửa, để đèn sáng, ông phải đào hầm dưới đất, thắp đèn mà học. Khi mới làm thơ, Đặng Trần Côn có đem đến cho bà Đoàn Thị Điểm xem, Đoàn Thị Điểm cười nói: "nên học thêm sẽ làm thơ."

Chinh phụ ngâm ra đời đã gây một tiếng vang lớn trong giới nho sĩ đương thời. Tác phẩm viết bằng chữ Hán giữa thời đại văn học chữ Nôm đang nở rộ cho nên nhiều người đã tìm cách dịch nó ra chữ Nôm. Có nhiều bản dịch và phỏng dịch của Đoàn Thị Điểm, Nguyễn Khản, Bạch Liên Am Nguyễn, Phan Huy Ích. Trong số có những bản dịch đó, có một bản dịch thành công nhất được gọi là Bài hiện hành. Vấn đề ai là tác giả bản dịch đó còn gây tranh cãi. Nhiều người cho rằng đó là Đoàn Thị Điểm, nhưng theo một khuynh hướng khác thì tác giả bản dịch đó là Phan Huy Ích.

Ngoài Chinh phụ ngâm, Đặng Trần Côn có một số bài thơ, bài phú tả cảnh thiên nhiên, chỉ còn lưu lại một số bài như Tiêu tương bát cảnh, ba bài phú Trương Hàn tư thuần lô, Trương Lương bố ý, Khấu môn thanh. Khuynh hướng chung của thơ văn ông là đi sâu vào tình cảm, đi sâu vào nỗi lòng trắc ẩn, phức tạp, sâu kín của con người, nhất là đối với người phụ nữ.

chú thích

Các tác phẩm khác

Một trời quan tái  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 15:32
Lượt xem 14878
Chiềi lại buồn rồi, em vẫn xa,
Lá rừng thu đổ, trong nắng tà.
Chên vênh quán rượu mờ sương khói,
Váng vất thôn sâu quạnh tiếng gà.

Thoi tơ  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 15:32
Lượt xem 15448
Em lo gì trời gió,
Em sợ gì trời mưa,
Em buồn gì mùa hạ,
Em tiếc gì mùa thu.

Nhặt nắng  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 15:31
Lượt xem 12755
Cô gái nhà ai ở xóm Đông,
Sang đây một sớm nắng vàng trong,
Cùng hai cô bạn bên bờ giếng,
Nhặt nắng trong cây, kể chuyện lòng.

Thanh đạm  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 15:29
Lượt xem 11625
Nhà tranh thì sẵn đấy,
Vợ xấu có làm sao,
Cuốc kêu ngoài bãi sậy
Hoa súng nở đầy ao.

Trưa hè  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 15:29
Lượt xem 17155
Trưa hè một buổi nắng to,
Gió tây nổi, cánh đồng ngô rào rào.
Con đường thấp, con đê cao,
Bọn người đi chợ rẽ vào đồng ngô.

Hà Nội 36 phố phường  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 15:27
Lượt xem 12631
Hà nội ba mươi sáu phố phường,
Lòng chàng có để một tơ vương.
Chàng qua chiều ấy qua chiều khác,
Góp lại đường đi, vạn dăm đường.

Hoa với rượu  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 15:27
Lượt xem 21259
Thấy rét u tôi bọc lại mền,
Cô hàng cất rượu ủ thêm men,
Mẹ cha mất sớm còn em nhỏ,
Say cả tư mùa cho khách quen.

Truyện cổ tích  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 15:26
Lượt xem 18988
Em ạ! Ngày xưa vua nước Bướm,
Kén nhân tài mở Điệp lang khoa.
Vua không lấy Trạng, vua thề thế.
Con bướm vàng tuyền đậu Thám Hoa.

Tơ trắng  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 15:25
Lượt xem 18054
(Tặng T. Đ.)

Tơ gạo phương xa tản mạn về,
Gió vào, đồng lúa chín vàng hoe.
Một con diều giấy không ăn gió,
Õng ẹo chao mình xuống vệ đê.

Cuối tháng ba  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 15:24
Lượt xem 21530
Chưa hè trời đã nắng chang chang,
Tu hú vừa kêu, vải đã vàng.
Hoa gạo tàn đi cho sắc đỏ
Nhập vào sắc đỏ của hoa xoan.

Hiển thị 951 - 960 tin trong 2171 kết quả