Thơ

Điều có thể  - Thuận Hữu  - Thơ

20/12/2014 19:34
Lượt xem 33984

Có thể một ngày mai em đến tìm anh
Tiếng guốc em sẽ làm đau cầu thang vắng
Em gõ cửa phòng; giật mình, rồi đứng lặng
Cửa mở rồi mà vẫn vắng bóng anh
Gân rút bàn chân em đứng ở hành lang
Nghe gió thổi và bầu trời điên đảo
Có thể em ơi, đời anh như tấm áo
Đã rách rồi chẳng lành được nữa đâu
Dãy nhà tầng đưa em lên cao
Anh đã đi rồi, em đành quay xuống
Em vấp ngã nơi cầu thang vắng
Máu trào ra, bầm tím cả bàn chân
Em sẽ hiểu thêm rằng: đời thiếu bóng anh
Thì em sẽ đi về không đến đích
Đời thiếu bóng anh, em đi tìm hạnh phúc
Máu như bùn nhòe nhoẹt mỗi bước đi
Có thể anh đi rồi anh lại trở về
Mang ảo vọng với những điều chưa kịp nói
Hào quang về em sẽ tan thành mây khói
Bởi em không còn là người con gái năm xưa
Đời phải có những người sung sướng vô tư
Sống yênlành trong đau thương người khác
Có những mối tình bán mua bằng tiền bạc
Cũng sẽ có những mối tình cất giữ trái tim nhau...
Và em ơi em nhớ đến tìm anh
Dù gõ cửa mà không nghe anh đáp
Dù mặt đất còn nhiều lừa đảo
Anh lại trở về và đến tìm em
Vào một ngày đất nước hết đau buồn
Anh sẽ nâng em tận trời cao xanh ngắt
Dù cho phải leo cầu thang mấy bậc
Và cho dù máu chảy thấm bàn chân...

Các tác phẩm khác

Mạn hứng  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 20:40
Lượt xem 17233
Đô Môn nhất xuất toại qui điền
Bẩn bệnh niên lai độc tự liên
Song nhật ám di hồng ảnh cận
Trúc phong bất nhượng bạch đầu tiên

Phú đắc ()  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 20:40
Lượt xem 22929
Đã trót sinh ra kiếp má đào,
Bảy mươi tư tuổi có là bao ?
Xuân xanh xấp xỉ hàng răng rụng,
Ngày vắng ân cần mảnh giấy trao

Đại lão  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 20:38
Lượt xem 31325
Năm nay tớ đã bảy mươi tư
Rằng lão, rằng quan tớ cũng ừ
Lúc hứng, uống thêm dăm chén rượu
Khi buồn, ngâm láo một câu thơ

Di chúc  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 20:37
Lượt xem 22524
Kém hai tuổi xuân đầy chín chục
Số thầy sinh phải lúc dương cùng
Đức thầy đã mỏng mòng mong
Tuổi thầy lại sống hơn ông cụ thầy

Câu đối  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 20:36
Lượt xem 21586
- Quan chẳng quan thì dân, chiếu trung đình ngất ngưỡng ngồi trên, nào lềnh, nào trưởng, nào ban ba, tiền làm sao đóng góp làm sao, một năm mười hai tháng thảnh thơi, cái thủ lợn nhìn thấy đà nhẵn mặt;

- Già chẳng già thì trẻ, đàn tiểu tử lau nhau đứng trước, này thơ, này phú, này đoạn một, bằng là thế trắc là thế, khuyên điểm là thế, ba vạn sáu ngàn ngày thấm thoát, con mắt gà đeo kính đã mòn tai

Vịnh trâu già  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 20:34
Lượt xem 11065
Một nắm xương khô, một nắm da
Bao nhiêu cái ách đã từng qua
Đuôi khom biếng vẫy Điền Đan hỏa
Tai nặng buồn nghe Nịnh Tử ca

Đêm xuân thương con thiêu thân  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 20:33
Lượt xem 16996
Giống lông cánh phận mình nho nhỏ
Chết là yên , chết chỗ quang minh
Phải chăng thảng thốt đã đành
Mà trong dúng dắng xem tình dễ đâu

Ngày xuân dặn các con (Ngày xuân răn con cháu)  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 20:33
Lượt xem 11242
Tuổi thêm, thêm được tóc râu phờ,
Nay đã năm mươi có lẻ ba.
Sách vở ích gì cho buổi ấy,
áo xiêm nghĩ lại thẹn thân già.

Ông phỗng đá (2)  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 20:32
Lượt xem 9304
Người đâu tên họ là gì?
Khéo thay chích chích chi chi (1) nực cười.
Dang tay ngửa mặt lên trời,
Hay còn lo tính sự đời chi đây?

Lời gái góa  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 20:31
Lượt xem 24202
Chàng chẳng biết gái này gái góa,
Buồn nằm suông, suông cả áo cơm.
Khéo thay cái mụ tá ơm. (1)
Đem chàng trẻ tuổi ép làm lứa đôi.

Hiển thị 621 - 630 tin trong 1895 kết quả