Thơ

Giáng sinh 2014 của bọn FA  - Thơ vui  - Thơ

17/01/2015 14:13
Lượt xem 48538

Giáng sinh lại phải ở nhà
Chờ người đưa đón chẳng ma nào mời
Vì nhan sắc dưới... tuyệt vời
Để cho hạnh phúc cạch lời hỏi han.

*

Giáng sinh nước mắt chứa chan
Chỉ lo năm mới “bình an” thế này
Cô đơn quá đỗi mê say
Để cho ta phải mắt cay mi sầu
Bao giờ mới được ăn trầu
Có người đưa đón mong cầu sớm thôi
Lập đàn giải hạn để rồi
Giáng sinh năm tới có “mồi” dẫn đi
Tò mò xem họ làm gì
Nhà nghỉ tăng giá là vì khách đông
Rồi lại tăng giá hoa hồng
Đường phố chật ních vợ chồng người yêu
Đèn sáng từ sớm tới chiều
Lòng ta sạm tối chưa liều với ai
Cô đơn quá đỗi là dài
Sao ta cứ phải lai rai một mình
Người ta hạnh phúc hữu tình
Còn ta thì phải một mình co ro
Đắp chăn nằm ngủ khò khò
Hận đời chơi “lệch” chẳng cho chút gì
Giáng sinh họ được vu vi
Ôm nhau tay nắm cười hì sướng vui
Đường xá xe tới người lui
Lòng ta thì chẳng thấy vui tí nào
Sao ta cứ mãi bị “out”
Đời chơi chả đẹp tí nào đời ơi
Ăn chơi lại sợ mưa rơi
Biết bao giờ có gấu mời Noel
Năm nay chưa được sáng đèn
Noel năm tới một phen đổi đời
Ước mong năm mới được mời
Ghế sau lại có chỗ ngồi ấm êm
Ông già bỗng hiện trong đêm
Tặng cho điều ước có thêm bạn đời
Thế là tết có người chơi
Và ta sẽ hết cái thời FA.

*

Vẫn là điều ước riêng ta
Dù cho điều đó rất là xa xôi,
Năm ngoái cũng ước thế rồi
Mà năm nay vẫn đứng ngồi... ước mơ!

Theo Đỗ Huệ (Dân Việt)

Các tác phẩm khác

Được yêu như thể ca dao  - Nguyễn Duy - Thơ

08/01/2015 19:41
Lượt xem 18971
Bao giờ cho tới ngày xưa
yêu như các cụ cho vừa lòng ta
cái thời chưa nhiễm SIDA
yêu lăn yêu lóc la đà đã chưa

Xẩm ngọng  - Nguyễn Duy - Thơ

08/01/2015 19:40
Lượt xem 38839
Nghêu ngao hát ngọng ngẹo chơi
người cười nói xúc phạm người ngậm tăm

Kim Mộc Thủy Hoả Thổ  - Nguyễn Duy - Thơ

08/01/2015 19:37
Lượt xem 15571
Quả đất nóng dần lên
tầng ôzôn có vấn đề gì đó

Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa ...  - Nguyễn Duy - Thơ

08/01/2015 19:34
Lượt xem 21206
Bần thần hương huệ thơm đêm
khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
chân nhang lấm láp tro tàn
xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào

Bất chợt  - Nguyễn Duy - Thơ

08/01/2015 19:33
Lượt xem 32361
Người con gái chợt qua đường
áo em mong mỏng màn sương núi đồi
Chợt rơi lại một nụ cười
và ... sương rười rượi một trời phía sau

Chùm thơ viết ở Hoa Kỳ  - Nguyễn Duy - Thơ

08/01/2015 19:32
Lượt xem 42633
Nhong nhong ngựa ông lên trời
đánh đu mấy gã cao bồi chăn mây
Vợ trời trắng nõn múa may
cúi trông miền hạ thương bầy bò hoang

Nhìn từ xa tổ quốc  - Nguyễn Duy - Thơ

08/01/2015 19:31
Lượt xem 19621
Ðối diện ngọn đèn trang giấy trắng như xeo bằng ánh sáng đêm bắc bán cầu vần vũ trắng nơm nớp ai rình sau lưng ta nhủ mình bình tâm nhìn về quê nhà xa vắng núi và sông và vết rạn địa tầng nhắm mắt lại mà nhìn thăm thẳm yêu và đau quằn quại bi hùng dù ở đâu vẫn Tổ Quốc trong lòng cột biên giới đóng từ thương đến nhớ ngọn đèn sáng trắng nóng mắt quá ai cứ sau mình lẩn quất như ma

Ánh trăng  - Nguyễn Duy - Thơ

08/01/2015 19:29
Lượt xem 20495
Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỉ

Thật thà  - Nguyễn Duy - Thơ

08/01/2015 19:26
Lượt xem 31574
Tự dưng nhớ thật nhớ thà
Nhớ con đường chẳng đi qua bao giờ
Tự dưng nhớ gió trong mơ
Nhớ trăng dát bạc đôi bờ sông ngân

Thơ tặng người xa xứ  - Nguyễn Duy - Thơ

08/01/2015 19:25
Lượt xem 35887
Xa hun hút một con đường
Bạn bè lận đận tận phương trời nào
Quê nhà ở phía ngôi sao
Qua sông mượn khúc ca dao làm cầu

Hiển thị 261 - 270 tin trong 2647 kết quả