Thơ

Gió thoảng hương đưa  - Luân Tâm  - Thơ

17/12/2014 16:21
Lượt xem 12750

Đi em hồng núi trắng sông
Xanh mây gội tóc nắng bồng gót sen
Mắt xa lạ chân thân quen
Đã bao nhiêu kiếp anh khen chân nầy?
Thơm thương trắng nuốt vòng vai
-Em không cần vẽ chân mày đâu anh !
-Hay là em muốn để dành
Đêm xuân khoe mộng nghiêng thành tân hôn
Đường vui hoa bướm chập chờn
Gọi trăng dỗ gió ru hồn tình ca
Thẹn thùng yều điệu kiêu sa
Sóng tình bốc khói nâng hoa hứng tình
Không Thủy Tinh không Sơn Tinh
Mà sao sóng gió điêu linh bão tràn
Không hề lỡ bước sang ngang
Mà sao một chiếc xe tang não nùng
Đường mưa lối nắng rưng rưng
Em không về nữa điên khùng chiêm bao!
Gió qua rừng núi thêm đau
Gió qua cát bụi xanh xao đợi chờ
Em là thơ đẹp hoang sơ
Em là thơ đẹp ngây thơ kiếp nào
Nghìn xưa gặp gỡ nghìn sau
Em như dòng nước không màu không tên
Có khi nhớ có khi quên
Để anh lẻo đẻo một bên si tình
Chưa được nhìn chưa cho nhìn...
Em đừng đổ quán xiêu đình tội anh !
Chong đèn thức trắng năm canh
Hắt hiu hương nhớ lạnh tanh bóng gầy
Rượu buồn uống mãi không say
Thuốc buồn hút mãi hương bay lạc hồn!
Nửa mê nửa tỉnh ôm hôn...
Chưa vào tình sử sao chôn thuyền tình ?
Lẽ đâu không có chúng mình
Không thương không nhớ không tình không mê ?
Lẽ đâu em thực không về
Bỏ anh trơ tọi bên lề rêu xanh
Đi chưa đành ở chưa đành
Thì thôi... ngủ suốt năm canh bốn mùa
Nghìn sau gió thoảng hương đưa
Xin đừng trách nắng hờn mưa tội tình ...

MD.03 /04/04

Các tác phẩm khác

Đây thôn Vĩ Dạ - một giấc mơ về cuộc đời Hàn Mặc Tử  - Hàn Mặc Tử - Thơ

18/08/2013 10:15
Lượt xem 10662
Trong số các thi nhân thời Thơ mới (1932-1945) có lẽ không mấy người có số phận ai oán, nghiệt ngã như Hàn Mặc Tử. Vận mệnh cay đắng của thi sĩ như được tiên báo trước qua ý nghĩa từng bút danh mà người con gần cả cuộc đời gắn bó với vùng đất Quy Nhơn đầy nắng và gió đã mang trước đó: Phong Trần (gió bụi), Lệ Thanh (tiếng của nước mắt), Hàn Mặc Tử (người đi trong màn lạnh). Người thơ ấy với nỗi lòng quặn thắt “trải niềm đau trên giấy mong manh” ấy để lại cho đời nhiều thi phẩm bất hủ, trong đó có Đây thôn Vĩ Dạ.

Tiểu sử các Nhà thơ  - goldonline.vn - Thơ

18/08/2013 07:01
Lượt xem 13290
Xuân Diệu - Hồ Xuân Hương - Nguyễn Bính - Xuân Quỳnh - Tố Hữu - Hàn Mặc Tử - Lâm Thị Mỹ Dạ - Bà Huyện Thanh Quan - Nguyễn Khuyến - Chế Lan Viên - Trần Đăng Khoa - Thâm Tâm - Huy Cận - Nguyễn Du - Phương Triều

Văn tế Nghĩa sĩ Cần Giuộc  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:49
Lượt xem 9549
Hỡi ơi !
Súng giặc đất rền,
Lòng dân trời tỏ.
Mười năm công vỡ ruộng, xưa ắt còn danh nổi như phao,

Thà đui  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:41
Lượt xem 12123
Thà đui mà giữ đạo nhà
Còn hơn có mắt ông cha không thờ
Dầu đui mà khỏi danh nhơ
Còn hơn có mắt ăn dơ tanh rình

Chạy giặc  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:40
Lượt xem 15605
Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây
Một bàn cờ thế phút sa tay
Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy
Mất ổ bầy chim dáo dác bay

Ngóng gió Đông  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:39
Lượt xem 11471
Hoa cỏ bùi ngùi ngóng gió đông
Chúa xuân đâu hỡi có hay không?
Mây giăng ải Bắc trông tin nhạn
Ngày xế non Nam bặt tiếng hồng

Từ biệt cố nhân  - Nguyễn Đình Chiểu - Thơ

18/08/2013 06:37
Lượt xem 9180
Vì câu danh nghĩa phải đi ra,
Day mũi thuyền nan dạ xót xa,
Người dễ muốn chi nương đất khách,
Trời đà khiến vậy mến vua ta.

Mưa  - Trần Đăng Khoa - Thơ

18/08/2013 06:34
Lượt xem 30510
Sắp mưa
Sắp mưa
Những con mối
Bay ra

Cây dừa  - Trần Đăng Khoa - Thơ

18/08/2013 06:33
Lượt xem 11828
Cây dừa xanh toả nhiều tàu,
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng.
Thân dừa bạc phếch tháng năm,
Quả dừa - đàn lợn con nằm trên cao.

Khi mẹ vắng nhà  - Trần Đăng Khoa - Thơ

18/08/2013 06:32
Lượt xem 15620
Khi mẹ vắng nhà, em luộc khoai
Khi mẹ vắng nhà, em cùng chị giã gạo
Khi mẹ vắng nhà, em thổi cơm
Khi mẹ vắng nhà, em nhổ cỏ vườn

Hiển thị 741 - 750 tin trong 872 kết quả