Thơ

Giới thiệu tập "Thơ tình sinh viên" của Phạm Ngọc Thái  - Phạm Ngọc Thái  - Thơ

10/03/2016 15:08
Lượt xem 5968

PHỐ THU VÀ ÁO TRẮNG

Tà áo trắng em đi qua phố
Mùa thu rơi phủ mắt anh
Tà áo trắng của người sinh nữ
Anh nhìn xác phượng khóc rưng rưng.

Chỉ còn lại con tim rớm đỏ
Áo quệt vào máu rỏ hai tay…
Ôi, mùa thu mùa thu êm ả
Sao lòng anh tơi tả thế này?

Tà áo trắng trôi dưới dòng mây bạc
Lang thang vài cánh bướm bơ vơ
Áo trắng in ngang trời - sét đánh!
Lưỡi dao nào cào nát tim thu?

Anh cũng có một thời bên áo trắng
Cũng bế bồng và cũng đã ru em!
Cái thời ấy chìm vào xa vắng
Phút gặp lòng đâu hết ngổn ngang.

Thêm một mùa thu, một mùa thu vỡ
Câu thơ nẩy những bông hoa buồn
Thôi, đừng hát để ướt lòng trinh nữ
Em đi rồi! Anh chết cả mùa đông.


CON ĐƯỜNG PHƯỢNG ĐỎ

Em mang màu phượng đỏ ra đi…
Anh tha thẩn dọc hè phố nhỏ
Nơi kỉ niệm của mối tình sinh nữ
Xác ve còn bám ở thân cây.

Con đường phượng đỏ đêm nay
Mây lãng du bay trời xanh vô định
Những cánh hoa rung trong hoài niệm
Nghe lòng thổn thức đâu đây.

Phượng đã cháy lên một thời
Nửa tóc bạc rồi, nửa mái xanh phơ phất
Tới một ngày chúng cũng tàn úa hết
Ta sẽ thành ông bà lão, em ơi!

Con đường tình đẫm giọt sương rơi
Gió vẫn xạc xào vi vút thổi
Giá hồi ấy chúng mình lấy nhau rồi sinh năm đẻ bảy
Thì đâu còn phượng để anh ru?

Em đã mang màu phượng ấy ra đi…

               TRONG MƯA

Mưa rơi nhẹ như là tóc ấy
Giống dải lụa mềm quấn nỗi buồn bay
Mưa rơi khẽ như hoa vậy
Vỗ vào đêm hoá các nốt đàn gày.

Em có thầm nghe mưa bay ngoài đó
Em có buồn khi gió thổi đêm đêm
Đứng trong mưa hồn anh tràn bão tố
Mưa rơi vào anh, tan ra nơi em xa không…

Em bước nhẹ, những tháng năm hoang dại
Về bên anh mái tóc rối tơi bời
Anh hôn mãi những giọt mưa em thuở ấy
Dẫu chỉ thấy còn bong bóng vỡ đầy môi...


     MƯA BAY TRONG TIẾNG CHUÔNG

Chuông chùa thỉnh lên lời cầu nguyện

Nam-mô-a-di-đà!

Trong khúc mưa bay âm vang trời đất

Nửa tỉnh, nửa mê cũng thể như là...
 

Vi vút tầng cao con lá rụng

Nghe lao xao sóng vỗ bên hồ

Chân ta bước dưới khuông trời thành phố

Tiếng chuông buồn lại hoá bản nhạc thơ.
 

Thoắt tình đã vào xa vắng

Mình anh với bóng nhớ hoài em

Hồn như cánh chim vô định

Mái tóc em bay làn mưa mênh mang.
 

Ôi, tiếng chuông gảy lên bao ký ức?

Kia không gian thao thiết gót chân mềm

Gió dìu dặt, ánh trăng suông dìu dặt

Bản thơ tình anh vọng giữa mưa đêm.


         Sau đây là bài bình:


                EM VỀ BIỂN                               


                       Bờ bãi đời người - Cuộc sống tình yêu
                  Trái tim nhỏ em dựng cả toà sen chân phật tổ!
                  Ta cũng thể loài cua còng trong bể cả
                  Yêu thương nhiều hưởng đã bao nhiêu.

                                        Kỉ niệm K.A -  Người nữ sinh trường SPNN năm xưa.
                                                           Quê hương thành phố biển


Em về biển để vùi vào trong cát
Nỗi buồn nước mắt
Những nát tan vòm ngực đã thương đau.

Biển cứ vỗ tan... nát tình biển cả...
Xô mãi bờ với lá thông reo
Người thiếu nữ ấy dần thành cát trắng
Mang nỗi niềm không biết đã đi đâu?

Tháng năm trôi…tình cũ cháy như khêu
Dòng suối thần tiên nuôi đời ta mục ải
Đôi gót đỏ ánh mắt nhìn thơ dại
Đã thổi thành bão tố ở trong anh.

Hàng bạch đàn năm xưa còn đó
Anh còn đây. Em hỡi, anh còn đây!
Nhớ những buổi đón em bên cổng trường sinh ngữ
Tóc nửa bạc rồi chỉ thấy gió mưa bay...

Tóc nửa bạc rồi. Tình vẫn đó, em ơi!

                           

Lời bình:  MỘT MỐI TÌNH ĐẦY LỆ

      Đây là mối tình của nhà thơ với cô nữ sinh trường Sư phạm Ngoại ngữ. Nỗi thơ đầy lệ:
                        Em về biển để vùi vào trong cát
                        Nỗi buồn nước mắt
                        Những nát tan vòm ngực đã thương đau.

     "biển" ở đây là thành phố quê hương của người con gái (như trong tựa đề bài thơ đã viết), nhưng hình ảnh biển còn là biểu tượng của bãi-biển-đời-người hay là tình-em-biển-cả:
                        Biển cứ vỗ tan... nát tình biển cả...
                        Xô mãi bờ với lá thông reo
      Cái hàng thông năm tháng đứng trên bờ biển hát, vừa như sự vô tình mà lại hữu tình của thiên nhiên, với con sóng xô nát bờ khắc khoải mãi về người trinh nữ. Một biển cuộc đời đầy sóng bão, người sống trong nó và... nó có thể nghiền nát con người:

                        Người thiếu nữ ấy dần thành cát trắng
                        Mang nỗi niềm không biết đã đi dâu?

     Người con gái ấy đã đi không trở lại. Hình ảnh "cát" trong bài thơ này mang màu sắc thơ siêu thực, tức là dạt vào trong chốn cát bụi đời người...
     Tôi xin phân tích bốn câu thơ làm tựa đề:
                          Bờ bãi đời người - Cuộc sống tình yêu
                          Trái tim nhỏ em dựng cả toà sen chân phật tổ!
                          Ta cũng thể loài cua còng trong bể cả
                          Yêu thương nhiều hưởng đã bao nhiêu.
     Tình yêu của em đưa ta về nơi thánh thiện. Em chính là cả toà sen nát bàn phật tổ của đời anh! Thế mà, trên "bờ bãi đời người" thân phận em vẫn nổi chìm như kiếp rong rêu. Thì ra tình yêu không chỉ mang cho ta hạnh phúc, mà còn là bi kịch đớn đau trong cuộc đời. Đây là bốn câu thơ hay nhất bài, hình tượng đã đạt đến điểm đỉnh, khái quát nội dung tư tưởng của toàn bài để đưa tấm phẩm bích Em Về Biển vào trong miếu mạo của thi ca.

     Xin bình tiếp vào bài:
                           Tháng năm trôi…tình cũ cháy như khêu
                           Dòng suối thần tiên nuôi đời ta mục ải
                           Đôi gót đỏ ánh mắt nhìn thơ dại
                           Đã thổi thành bão tố ở trong anh.
       Tình cũ như ngọn đèn càng khêu càng cháy. Người con trai cũng như cây thông mòn mỏi mãi, năm tháng dần thành mục ải... thì mối tình trong trắng thơ ngây, thơm mát như ban mai của người con gái xưa lại hiện về xoa lên nỗi đau của lòng anh. Hình bóng người sinh nữ cứ lặng lẽ, âm thầm mà cào xé tưởng như những trận bão lòng không dứt.
    Em Về Biển tuy không đi sâu vào miêu tả tấm thân bên trong của người con gái, hồi ức chỉ phục lại những ấn tượng có tính điển hình, như:
                        Đôi gót đỏ ánh mắt nhìn thơ dại
    Hay là:

                       Những nát tan vòm ngực đã thương đau

    Nghĩa là không thấy những hình ảnh yêu thương trần tục xuất hiện trong tình thi này, chỉ có những hương vị thơm tho, thanh thoát, nên thơ... nhưng vẫn đầy cảm xúc da diết, mộng mơ mà năm tháng không phai nhoà trong anh.

     Đời hiện hữu mà tình yêu lại là ảo ảnh. Cuộc sống chỉ còn là một bãi cát vô vi, trắng phau để những trận bão tố lòng anh thổi mãi không thôi. Đến đây một mảng thơ hiện thực được tràn vào, tình thơ lại càng thêm tha thiết:
                         Hàng bạch đàn năm xưa còn đó
                         Anh còn đây. Em hỡi! Anh còn đây,
                         Nhớ những buổi đón em bên cổng trường sinh ngữ...
      Những buổi đón người yêu bên cổng trường... gợi lại bao nhiêu kỷ niệm để nói về một thời đôi trai gái đã say đắm yêu nhau. Ta có thể mường tượng, bóng trăng huyền diệu thuở ấy, bước chân em đi nhè nhẹ, những chiếc lá rơi khẽ khua lên xào xạc. Ôi! Tấm thân của người con gái như một tảng thiên thạch trinh trắng vô vàn, cuốn hút cả những linh hồn. Chạm vào thiên thạch ấy, mọi sức mạnh đều tiêu tan mềm nhũn để tan hoà thành nước. Ánh mắt, đôi môi, cả cặp "tuyết lê" trắng ngần, trinh khôi của người thiếu nữ tựa như đôi mỏm núi kỳ vĩ nhô lên làm nên luỹ thành sừng sững nghìn năm, là thiên kiệt tác nhân sinh của loài người.  Khi ta áp môi hôn, khi đôi bàn tay man dại của tạo hoá đặt vào đó, nó nóng hổi và huyền thoại...
      Nhà thơ đã từng sống qua nửa thế kỉ, chứng nhận bao điều lớn lao cùng những điên đảo xẩy ra trong thế giới loài người, để cuối cùng anh lại quay về, chỉ ngợi ca người yêu bất tử hơn mọi thứ trên đời. Thế mà đời người như bóng câu bay qua trong vòm trời vô định, tất cả đều tan vỡ lẫn vào trong cát bụi cuộc đời - Như những dòng thơ kết thúc trong Em Về Biển này :
                         Tóc nửa bạc rồi chỉ thấy gió mưa bay...
                         Tóc nửa bạc rồi. Tình vẫn đó, em ơi!
    Mái tóc sương nhà thơ soi xuống dòng sông vô cùng, vô tận của thời gian, lẫn nhoà trong tiếng gió mưa phủ kín đất trời. Năm tháng qua đi lặng lẽ mà héo úa, như bao chiếc lá vàng rơi rụng xuống, phủ lên trên những hồi ức về người con gái xưa một nấm mồ tình.

      PHƯƠNG TUẤN

Các tác phẩm khác

Làm trai phải khác... cái chai  - Thơ vui - Thơ

17/01/2015 09:42
Lượt xem 34999
"Làm trai cho đáng nên... chai, chai thì nửa lít chai thì phần ba", các đệ tử Lưu Linh thân mến, các chiến hữu yêu quý, lúc say về nhà thử hát câu đó xem.

"Làm trai cho đáng nên trai"
Ở nhà, phải để vợ sai việc nhà
Nguyên tắc: Không được la cà
Chuông reo tan sở xong là về luôn

Thơ tình cuối mùa... độc thân: Chắc ai đó sẽ về  - Thơ vui - Thơ

17/01/2015 09:41
Lượt xem 51139
Mỗi lần sắp hết năm, bà con độc thân lại có dịp gặp lại cảm xúc... tết năm ngoái, cảm xúc ấy thế này đây.

Chắc anh sẽ trở về
Cho mùa đông bớt lạnh
Em đã không còn chảnh
Về đi, lòng tái tê.

Tâm sự lúc nửa đêm  - Thơ vui - Thơ

17/01/2015 09:40
Lượt xem 34787
Nhiều tâm sự trong lòng chưa dám nói ra, tối nay nhân dịp cuối năm xin có vài lời thưa cùng vợ, hãy đừng giả vờ ngủ và quay lại nghe anh nói đây.

Các cụ vẫn bảo khi say
Mỗi lời mỗi chữ thường hay thật lòng
Vừa đi ăn cỗ về xong
Uống vài cút rượu, bềnh bồng như mơ

Điều ước đầu năm Dê  - Thơ vui - Thơ

17/01/2015 09:38
Lượt xem 27914
Năm Dê đã đến, vậy mà mấy "chú dê" không biết đi đâu chẳng thấy tìm đường về "chuồng" cho chị em nhờ, đành làm bài thơ cho các chú ấy biết.

Tết này chẳng khác tết xưa
Không bồ đi cạnh sớm trưa một mình
Mặt mũi cũng gọi là xinh
30 tuổi lẻ chưa rình được ai.

Niềm vui xăng giảm giá  - Thơ vui - Thơ

17/01/2015 09:37
Lượt xem 38000
Từ ngày xăng giảm giá nhanh
Xe anh thoái mái bóp phanh rồi dừng
Đèo gấu từ sáng vẫn mừng
Em ơi cứ phải tưng bừng đi chơi...

Thơ vui tặng lão chồng lười tắm  - Thơ vui - Thơ

17/01/2015 09:33
Lượt xem 39771
Các mẹ có biết không, lão chồng nhà mình mỗi lần đi tắm y như rằng không thời tiết thì thời sự có chuyện.

Ngày xưa rõ thật bảnh bao
Áo quần tề chỉnh lúc nào cũng thơm
Cưới về chả được mấy hôm
Lộ ngay bản chất, lôm côm nhất đời

Mẹ gửi thư dặn dò con gái độc thân  - Thơ vui - Thơ

17/01/2015 09:24
Lượt xem 12508
Bức thư chỉ dành riêng cho con gái, cấm chỉ định con trai vào đọc rồi chia sẻ tùm tum trên Facebook, chị em độc thân chia sẻ thì được, "nâu vấn đề gì".

Trâu ta ăn cỏ đồng ta
Ăn cỏ đồng người lại lắm “thuốc sâu”
Mẹ dặn con mấy đôi câu
Con hãy nhớ lấy tận sâu đáy lòng

Gửi chồng say xỉn tối ngày  - Thơ vui - Thơ

17/01/2015 08:46
Lượt xem 28915
Xưa cứ tưởng lên xe hoa là lấy chồng, không ngờ cưới nhầm phải cái hũ hèm, chồng người ta thì cả tháng mới uống một chén cho vui, chồng mình mỗi ngày một chai chưa đã.

Vì ông say xỉn tối ngày
Mặc tôi khuyên hết lần này lần kia
Mọi việc ông chẳng sẻ chia
Tôi như chong chóng quay lia cả ngày
Học ông, tôi cũng thử đây
Uống vào xem cuộc đời này ra răng

FA thán ca cuối năm chưa bồ  - Thơ vui - Thơ

17/01/2015 08:38
Lượt xem 27698
Năm hết tết đến rồi, xin phép đem câu thề năm cũ ra đọc lại: Thề, sang năm sẽ hết độc thân, hết FA (tức là Forever Alone)!

Cuối năm vẫn chẳng có bồ
Nghĩ đến mà thấy muốn rồ người ra
Trách đời ta mãi kêu ca
Bao giờ mới hết mẹ cha cằn nhằn

Bài thơ cuối cùng trước khi “đi tù chung thân“  - Thơ vui - Thơ

17/01/2015 08:21
Lượt xem 28109
Quy định đầu tiên của vợ: Chồng yêu quý, anh có thể đi bất cứ nơi đâu, vào bất cứ lúc nào anh thích miễn là anh không được ra khỏi nhà.

Cuộc đời ta thế là xong
Cổ ta giờ đã vào tròng, đeo gông
Giã từ thủa lính phòng không
Giã từ ngày tháng lông bông an nhàn

Hiển thị 71 - 80 tin trong 2683 kết quả