Hoa muống biển … trong đêm Giáng sinh - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Những hàng cây phơi mình trong gió lạnh
Chiếc lá vàng lặng lẽ cuối cùng rơi
Tiếng chuông vang nỗi nhớ như buông lời
Từ sâu thẳm trái tim người viễn xứ
Áo mùa đông chạnh lòng người cô lữ
Thương quê nghèo làng chài biển xa xôi
Những mùa mưa trôi nổi bao mảnh đời
Nợ áo cơm nỗi buồn hoa nước mặn
Thuyền ra khơi như xe đời lăn bánh
Sóng chập chùng từ dạo có Tàu quân
Chúng lấn sông lấn biển chẳng ngại ngần
Bắt dân ta trong vòng tay quê Mẹ
Đảo Hoàng Sa_Trường Sa bao thế hệ
Là cụm từ trong tự điển Việt Nam
Lịch sử ấy sách chép đã ngàn năm
Bạch Đằng Giang bao lần xua quân Hán
Hoa nước mặn trôi về vùng biển cạn
Thánh ca buồn tiếng hát giữa đêm khuya
Gió mùa đông rét mướt những mái nhà
Con chim Cú gọi gì nghe khản tiếng
Thương quê mẹ se lòng Hoa Muống Biển
Tiếng chuông nào vang đến Hoàng Trường Sa
Chúa bây giờ có lẽ cũng xót xa
Bên cung thánh gục đầu con sám hối
Nắng Cali nhớ mưa Sài Gòn - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Xương rồng lại nở mùa hoa - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Niềm đau của cát - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Mưa Sài Gòn - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Mưa đêm kỷ niệm - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Mưa đêm gác trọ - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Nỗi buồn con giun đất - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Mưa chiều - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Mưa và nỗi nhớ - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Mưa vẫn bên đời - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Hiển thị 41 - 50 tin trong 1033 kết quả