Mùa xuân ở a đời - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
	Em lại về A Đời
	Mùa xuân theo em đó
	Những cánh rừng hoa lau mênh mông...
	Ơi A Đời thôn nhỏ
	Chưa từng qua mà sao nhớ mong
	Bạn anh vẫn bảo
	ở đó có sao Hôm
	Gần ta hơn bất cứ nơi nào mặt đất
	Gần ta như ngọn lửa cơm nhiều của mẹ
	Ngày ta đi xa về...
	Bạn anh vẫn bảo
	ở đó có dòng sông
	Nuôi những con thằn lằn trong hốc đá
	Và những mái nhà
	đẹp như ngày xưa...
	Nhưng đồng bào còn đói
	Người già còn đau
	Rựa chưa lên rẫy
	Trẻ chưa học bài
	Em còn về đó
	Gùi gạo trên lưng
	Xắc thuốc bên vai
	Anh thấy dáng em mảnh khảnh
	Qua dốc Ngàn Tám, chiều nay
	Giữa hai lần đi
	Em để lại cho anh
	Ngày kết nạp Đảng
	và nụ cười cô nữ sinh thành phố thương yêu...
	Có bao giờ như chiều nay
	Đàn ve rừng gọi rối cả lòng anh
	Mong em ở lại
	Kể cho anh nghe
	Một vì sao Hôm
	Đẹp như mắt nhỏ
	Chảy một dòng sông
	Đá ghềnh ấp ủ
	Và những bản làng
	xôn xao tiếng trẻ
	xanh rờn mái rẫy
	Đẹp như ngày xưa
	Đẹp hơn ngày xưa
	Đạp ngày em xa...
3-1970
100. Lạnh - Luân Tâm - Thơ
98. Duyên quê - Luân Tâm - Thơ
97. Em - Luân Tâm - Thơ
92. Thương từng hạt cát - Luân Tâm - Thơ
91. Nắng phai - Luân Tâm - Thơ
90. Đường tình - Luân Tâm - Thơ
89. Tủi thân - Luân Tâm - Thơ
88. Xanh môi - Luân Tâm - Thơ
85. Phù sinh - Luân Tâm - Thơ
84. Hoa nắng - Luân Tâm - Thơ
Hiển thị 851 - 860 tin trong 1754 kết quả