Nghĩ về một nhãn hiệu - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                
	Đinh không phải là để đóng cầu
	Để đóng ghế, treo tranh, để gắn liền sự vật
	Đinh để đóng vào thịt, vào xương, vào mạch đập
	Để cắt rời cỏ cây khỏi sông núi xanh tươi
	Để nhựa chảy thành dòng, máu rơi xuống đất
	Để tượng Giê su một lần đinh nhọn hoắt
	Cối đinh... rốc két đinh... đinh, đinh... những mũi nhọn giết người
	Những cái đinh của thế kỷ hai mươi
	Đóng xuống Việt Nam
	Làm tại Mỹ
	Bi không phải để lăn tròn trên mặt đất
	Trong tay trẻ con hay thí nghiệm Galilê
	Bi không quay bánh xe, không chuyền cỗ máy
	Để mồ hôi con người bớt chảy
	Để chạm nhau cho tiếng trẻ con cười
	Bo để khoét tế bào, đốt hồng cầu khét cháy
	Giết trẻ con hàng loạt giữa sân chơi.
	Bom bi, pháo bi, lựu đạn bi tung ra hình miệng
	Rót máu người vào tòa Nhà trắng tanh hôi
	Làm tại Mỹ
	Màu da cam không phải của mùa cam
	Làm nên sắc xanh trời thu, dịu dàng giọng nói
	Màu da cam thành màu phản bội
	Thiêu cháy trăm tầng là biếc quê hương
	Cướp vỏ quế mẹ già, chùm mơ em gái
	Thui chột những mầm thai chín tháng mười ngày mong đợi.
	Đốt những lâu đài trong triệu thớ gỗ mát Trường Sơn
	Hóa học Mỹ, màu da cam chúng đấy
	Mười năm trời rải ở Việt Nam
	Làm tại Mỹ
	Làm tại Mỹ
	Những côca - côla những Plây Bôi
	Những "quốc gia" và những giống lai
	Những nguyên thủ làm hề, những nông dân mất đất
	Tên chửi Truyện kiều và thằng ăn gan uống mật
	Làm tại Mỹ
	Những quốc kỳ vằn vện, những chiến phục rằn ri
	Những AR.15, những Thần tượng, những Uyt-xky
	Những yêng hùng của Công Bơ Ring, Mỹ Lai, Thụy Dân, Quỳnh Lập
	Làm tại Mỹ
	Những khu dồn dân, những rào chiến lược
	Cả công thức thay màu da xác chết
	Và những siêu hình, Thực dụng, Cơ cấu... cũng từ nước Mỹ ra đi
	Làm tại Mỹ
	Những siêu âm và phản lực
	Những chữ "khổng lồ" những chữ "tối tân"
	Chúng bay có thể nặn thêm trái đất
	Để quay tròn trong quỹ đạo kiêu căng của Lỗu Ngũ Giáo
	Nhưng không bao giờ
	Không thể có bao giờ
	Bay có thể khuất phục một Việt Nam
	Làm ra một Việt Nam
	Rồi đóng lên một nhãn hiệu trơ mòn:
	Làm tại Mỹ
	Một đất nước
	Từ buổi đầu tiên
	Mang dấu hiệu cặp cánh tự do của bầy chim Lạc
	Qua suốt bốn ngàn năm
	Đến đôi dép Bác Hồ
	Đạp lên đầu ba tên đế quốc
	Là đất nước không bao giờ chịu nhục
	Chịu gói mình thành món hàng của chủ nghĩa tư bản cuồng điên
	Là đất nước dám cầm vũ khí, dụng cụ, tài năng sức lực
	Xây dựng trên mặt đất này những giá trị to lớn, quanh vinh
13.3.1971 - Viết sau ngày diệt một trung đoàn ngụy ở 723 đường 9, trước ngày Toàn quốc chống Mỹ
Người con gái chằm nón bài thơ - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Nơi bác từng qua - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Nỗi nhớ - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Tháng chạp ở hồng trường - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Thưa mẹ con đi - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Tiễn bạn cuối mùa đông - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Tình ca - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Tôi lại đi đường này - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Trên núi sông - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Tuổi trẻ không yên - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ
 
                Hiển thị 1 - 10 tin trong 1752 kết quả