Nguyễn Nhược Pháp (1914-1938) - Tiểu sử và Sự nghiệp - goldonline.vn - Thơ
nguồn : http://vi.wikipedia.org
xem thêm : tác phẩm
Nguyễn Nhược Pháp, (sinh ngày 12 tháng 12 năm 1914, mất ngày 19 tháng 11 năm 1938), là một nhà thơ Việt nam.
Nguyễn Nhược Pháp sinh tại Hà nội[1], ông là con của nhà văn, nhà báo, dịch giả, học giả Nguyễn Văn Vĩnh, quê quán: xã Phượng Dục, huyện Phú Xuyên, Thành phố Hà Nội. Ông học tại trường Albert Sarraut và đỗ tú tài. Ông làm thơ từ sớm và đã từng viết cho các báo Annam Nouveau, Hà Nội Báo, Tinh hoa, Đông Dương Tạp chí. Ông mất năm 24 tuổi tại Hà nội do bệnh thương hàn.
Hoài Thanh và Hoài Chân đã viết: "Thơ in ra rất ít mà được người ta mến rất nhiều, tưởng không ai bằng Nguyễn Nhược Pháp.... Đọc thơ Nguyễn Nhược Pháp, lúc nào hình như cũng thoáng thấy bóng một người đương khúc khích cười. Nhưng cái cười của Nguyễn Nhược Pháp khác xa những lối bông lơn, khó chịu của các ông tú, từ Tú Suất, Tú Xương, đến Tú Mỡ. Nó hiền lành và thanh tao. Nội chừng ấy có lẽ cũng đủ cho nó có một địa vị trên thi đàn. Nhưng còn có điều này nữa mới thật quý: với Nguyễn Nhược Pháp nụ cười trên miệng bao giờ cũng kèm theo một ít cảm động trong lòng." [2] Bài thơ "Chùa Hương" nổi tiếng của ông đã được ca sĩ Trung Đức và giáo sư Trần Văn Khê phổ nhạc.
45. Như mây hồng - Luân Tâm - Thơ
44. Dấu buồn - Luân Tâm - Thơ
43. Không màu - Luân Tâm - Thơ
41. Tình cuội - Luân Tâm - Thơ
40. Sương gió tha hương - Luân Tâm - Thơ
39. Đất khóc - Luân Tâm - Thơ
37. Một chút son môi - Luân Tâm - Thơ
36. Chưa tròn - Luân Tâm - Thơ
35. Ánh sao buồn - Luân Tâm - Thơ
34. Cỏ ngủ - Luân Tâm - Thơ
Hiển thị 1281 - 1290 tin trong 2144 kết quả