Niềm đau của cát - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Hận quân Tàu mãi ôm lòng tham vọng
Bốn ngàn năm chưa xóa được bao giờ
Chữ nhục nào cho đại Hán_Đông Ngô
Đã bao lần phải chạy về phương Bắc
Vầng trăng xưa thuở soi hồng kiếm bạt
Nữ anh hào làm rạng mặt non sông
Chiến tích kia trang sử chép thành dòng
Trống Mê Linh làm quân thù khiếp sợ
Bạch Đằng Giang con sóng vào hơi thở
Quân cùng thần thề chiến diệt xâm lăng
Dẫu manh tâm cướp nước Việt bao lần
Rồi cũng bị đuổi ra ngoài bờ cõi
Quân nhà Thanh vẫn tật xưa quen thói
Mộng bá vương của một lũ tham tàn
Thảm nhục nào chúng đã nếm bao phen
Trận Đống Đa anh hùng người áo vải
Nước Việt Nam cơ đồ ta một dãy
Ải Nam Quan đến tận mũi Cà Mau
Không thể nào để chúng cướp nương dâu
Dẫu chỉ là ngọn rau và tất đất
Hoàng,Trường Sa không thể nào để mất
Ngọn sóng nào là ngọn sóng quê hương
Dã Tràng kia còn biết nhói đau lòng
Nhìn quê hương trong niềm đau của cát
40. Sương gió tha hương - Luân Tâm - Thơ
39. Đất khóc - Luân Tâm - Thơ
37. Một chút son môi - Luân Tâm - Thơ
36. Chưa tròn - Luân Tâm - Thơ
35. Ánh sao buồn - Luân Tâm - Thơ
34. Cỏ ngủ - Luân Tâm - Thơ
33. Như xưa xưa vẫn… - Luân Tâm - Thơ
32. Như tình - Luân Tâm - Thơ
31. Mất hồn - Luân Tâm - Thơ
30. Sững sờ - Luân Tâm - Thơ
Hiển thị 131 - 140 tin trong 990 kết quả