Nỗi buồn con giun đất - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Thôi thì ta hãy lặng yên
Như con giun xéo còn nguyên vết hằn
Hỏi lòng có chút băn khoăn
Khi không còn đất để oằn cơn đau
Thôi thì cứ mặc sông sâu
Nhìn con nước chảy qua cầu về đâu
Thôi thì tháng hạ ve sầu
Cắn tàn hoa phượng mà cau cấu mày
Gió lay thì mặc gió lay
Đổ bao nhiêu lá để thay thế rừng
Tay ôm gió núi khốn cùng
Lạc trong tiềm thức dửng dưng bóng người
Quê hương nắng giấu môi cười
Có người đi nhặt mặt trời ban đêm
Mắt gầy mà xót xa thêm
Buồn không chổ đứng con tim tỏ bày
Vẫn còn mộng của một ngày
Bàn tay ai nỡ chia hai quê mình
Nỗi đau như cứ vô hình
Mỗi ngày tỉnh giấc nghe tình quê hương
Em quê hương - Luân Tâm - Thơ
Ngọt ngào hư không - Luân Tâm - Thơ
100. Lạnh - Luân Tâm - Thơ
98. Duyên quê - Luân Tâm - Thơ
97. Em - Luân Tâm - Thơ
92. Thương từng hạt cát - Luân Tâm - Thơ
91. Nắng phai - Luân Tâm - Thơ
90. Đường tình - Luân Tâm - Thơ
89. Tủi thân - Luân Tâm - Thơ
88. Xanh môi - Luân Tâm - Thơ
Hiển thị 81 - 90 tin trong 986 kết quả