Phượng - Tế Hanh - Thơ
	Lưu ly chất ngọc đọng màu bông
	Cành rực hừng theo trận gió nồng
	Ơi phượng! ngươi là cây đuốc sáng
	Đất đầy tin tưởng vọng lên không.
	
	Đốt cháy bao la sáng mặt trời,
	Linh hồn mùa hạ hiện thân ơi!
	Đời người kết tụ bao nhiêu nắng?
	Trưa chói chang cao, lửa rạng ngời
	
	Phung phí tình yêu quá mức thường
	Sống thời hoàng tử, chết quân vương
	Nguy nga cây nở bừng son thắm
	Lộng lẫy hoa rơi sắc ngợp đường.
	
	Ta đứng trên cao gió lộng bày
	Ngọn đèn tâm tưởng đảo điên lay
	Cầu ngươi hỡi Phượng tươi như máu
	Dâng sáng linh hồn cánh dợn bay.
	
	1944
31. Mất hồn - Luân Tâm - Thơ
30. Sững sờ - Luân Tâm - Thơ
29. Khói mây - Luân Tâm - Thơ
28. Cũng đã chân mây - Luân Tâm - Thơ
27. Lơ lửng - Luân Tâm - Thơ
26. Chết đuối - Luân Tâm - Thơ
25. Cổ tích - Luân Tâm - Thơ
24. Lặng lẽ - Luân Tâm - Thơ
23. Hao gầy - Luân Tâm - Thơ
22. Gối lạnh - Luân Tâm - Thơ
Hiển thị 511 - 520 tin trong 1362 kết quả