Tâm sự - Tế Hanh - Thơ
(tặng Nguyễn văn Bổng)
Khi đại chúng tiến nhanh hài bảy dặm
Vươn gót lên tình đẹp, ý thơm đời,
Ta quanh quẩn giữa kiêu căng vực thẳm;
Con ốc nằm nghe sóng vỗ xa khơi.
Cây cao đứng yên nhìn dòng nước chảy.
Ngựa tứ dừng, trông dõi bánh xe quay.
Đem tự phụ ta chìm, khi cả thảy
Dắt nhau đi tin tưởng giữa ban ngày.
Đỉnh trí thức phượng rồng tuồng trẻ nhỏ,
Đáy tâm tư vàng ngọc cũng trò chơi.
Ta vẫn tưởng ta bị đời quên bỏ,
Nhưng chính ta, ta đã bỏ quên đời.
Với những giấc mơ - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Trái sầu - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Nắng Cali nhớ mưa Sài Gòn - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Xương rồng lại nở mùa hoa - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Niềm đau của cát - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Mưa Sài Gòn - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Mưa đêm kỷ niệm - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Mưa đêm gác trọ - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Nỗi buồn con giun đất - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Mưa chiều - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ
Hiển thị 351 - 360 tin trong 1345 kết quả