Thơ

Thanh Tịnh (1911-1988) - Tiểu sử và Sự nghiệp  - goldonline.vn  - Thơ

22/12/2014 10:42
Lượt xem 35648

nguồn : http://vi.wikipedia.org

Thanh Tịnh (1911-1988), tên thật là Trần Văn Ninh (6 tuổi được đổi là Trần Thanh Tịnh), là một nhà thơ Việt Nam thời tiền chiến. Các bút danh khác của ông là: Thinh Không, Pathé (trước 1945), Thanh Thanh, Trinh Thuần (sau 1945).

Thân thế và sự nghiệp

Ông sinh ngày 12 tháng 12 năm 1911[1] tại xóm Gia Lạc,ven sông Hương, ngoại ô Huế.

Thuở nhỏ, ông theo học chữ Hán đến năm 11 tuổi, thì theo học chữ Quốc ngữ tại trường tiểu học (trường Đông Ba) và trung học (trường Pellerin của giáo hội Thiên Chúa giáo) ở Huế.

Đỗ bằng Thành chung, năm 1933, ông đi làm ở các sở tư rồi sau đó làm nghề dạy học. Thời gian này, ông bắt đầu viết văn, làm thơ và cộng tác với các báo Phong hóa, Ngày nay, Hà Nội báo, Tiểu thuyết thứ Năm, Thanh Nghị, Tinh Hoa...Sáng tác đầu tay của ông là truyện "Cha làm trâu, con làm ngựa" đăng trên Thần kinh tạp chí (1934).

Năm 1936, Thanh Tịnh cho xuất bản tập thơ Hận chiến trường.

Năm 1941, ông và hai bài thơ của ông ("Mòn mỏi" và "Tơ trời với tơ lòng") được Hoài Thanh- Hoài Chân giới thiệu trong quyển Thi nhân Việt Nam (1942).

Sau Cách mạng tháng Tám (1945), Thanh Tịnh làm Tổng thư ký Hội Văn hóa cứu quốc Trung Bộ.

Năm 1948, ông gia nhập bộ đội. Sau đó, ông tham gia phụ trách đoàn kịch Chiến Thắng của Bộ Tổng tư lệnh Quân đội nhân dân Việt Nam.

Năm 1945, ông tham gia phụ trách rồi làm Chủ nhiệm tạp chí Văn nghệ quân đội. Về sau, ông thôi làm lãnh đạo, để chuyên sáng tác.

Năm 1957, ông tham gia thành lập Hội Nhà văn Việt Nam (1957), và trở thành Ủy viên Ban chấp hành Hội khóa I, II.

Ngoài ra, ông còn là Ủy viên Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam, và mang cấp bậc Đại tá Quân đội Nhân dân Việt Nam trước khi nghỉ hưu.

Thanh Tịnh mất ngày 17 tháng 7 năm 1988 tại Hà Nội. Hiện phần mộ ông đặt tại núi Thiên Thai phía Tây thành phố Huế.

Tác phẩm

Tác phẩm của Thanh Tịnh đã xuất bản:

Trước 1945

  • Hận chiến trường (thơ, 1937)
  • Quê mẹ (truyện ngắn, 1941)
  • Chị và em (truyện ngắn, 1942)
  • Ngậm ngải tìm trầm (truyện ngắn, 1943)

Sau 1945

  • Sức mồ hôi (thơ và ca dao, 1954)
  • Những giọt nước biển (tập truyện ngắn, 1956)
  • Đi từ giữa mùa sen (truyện thơ, 1973)
  • Thơ ca (thơ, 1980)
  • Thanh Tịnh đời và văn (1996).

Tặng thưởng

Nhà thơ Thanh Tịnh đã được tặng thưởng:

  • Giải thưởng Hội Văn nghệ Việt Nam (1951-1952) cho những bài độc tấu xuất sắc.
  • Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật 2007.

Ngoài ra, ông còn là người chiếm giải nhất (bài Lời cuối cùng) đồng hạng với nhà thơ Phạm Đình Bách trong cuộc thi thơ tháng Hai do báo Hà Nội báo tổ chức năm 1936[2].

Nhận xét

Khi đi học, Thanh Tịnh đã ham thích văn chương. Hai nhà văn PhápAlphonse Daudetiega MalebiGuy de Maupassantalieniment có ảnh hưởng không nhỏ đến văn phong của Thanh Tịnh sau này. Tuy nhiên, ông không thành công trong lĩnh vực viết truyện dài (Xuân và sinh, 1944), nhưng được người đọc yêu mến qua thơ và truyện ngắn. Trước 1945, thơ ông mang phong cách lãng mạn đậm nét. Trong những bài tiêu biểu như Tơ trời với tơ lòng, Vì đàn câm tiếng, Muôn bến, Rồi một hôm...đều mượt mà, tinh tế, hàm súc nhưng hơi buồn và in rõ dấu ấn bâng khuâng, thơ mộng của truyền thống văn hóa, tinh thần xứ Huế. Trong các tập truyện ngắn Quê mẹ (1941), Chị và em (1942), Ngậm ngải tìm trầm (1943) đều có nhiều truyện đẹp, trong sáng và gợi cảm.

Sau 1945, trong kháng chiến, Thanh Tịnh đã khai sinh ra hình thức độc tấu. Nó thường là một bài văn ngắn, có tính chất tự sự, hoặc là đề cập đến những vấn đề thời sự và xã hội. Ngôn ngữ của tấu thường giản dị pha chút dí dỏm. Cách diễn đạt thường là nói, ngâm hay hát hò chỉ là phụ... Thơ trữ tình của Thanh Tinh từ 1945 trở về sau, nhìn chung không nổi bật. Ông viết thiếu lắng đọng, thiếu tinh tế, trừ một số bài viết theo phong cách lãng mạn mà ông đã thành công trước đây...[3]

chú thích

Các tác phẩm khác

Lời hăm dọa con gái  - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ

17/12/2014 21:58
Lượt xem 22512
Em đã bảo không còn yêu anh nữa
Đừng đến nhà năn nỉ để làm chi
Kể từ giờ mỗi đứa con đường đi
Chớ theo sau làm cái đuôi kỳ dị

Giọt đắng cà phê  - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ

17/12/2014 21:57
Lượt xem 31153
Những chiếc lá hôm nào màu đã úa
Phố âm thầm khoác chiếc lá vàng thu
Quán cà phê đọng lại giọt âm dư
Hương dĩ vãng hẹn hò nơi quán cũ

Vì trong nghịch cảnh  - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ

17/12/2014 21:56
Lượt xem 24874
Ta yêu nhau và yêu trong nghịch cảnh
Nên nỗi buồn thầm kín càng đau hơn
Biết làm sao phía trước một con đường
Mà định mệnh sẵn dành cho hai đứa

Với những giấc mơ  - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ

17/12/2014 21:56
Lượt xem 10835
Em hư quá cứ nằm yên không dậy
Sao vô tình mặc đó để anh lay
Em mơ chi trong gió thoảng mây bay
Xé lòng anh làm trăm con chim mộng

Trái sầu  - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ

17/12/2014 21:55
Lượt xem 19585
Một đêm mưa đổ ngoài hiên
Trái sầu rụng xuống có tên chúng mình
Nỗi buồn len lén vào tim
Còn đâu vạt nắng soi hình bóng nhau

Nắng Cali nhớ mưa Sài Gòn  - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ

17/12/2014 21:54
Lượt xem 18358
Đâu rồi với những cơn mưa
Để nghe lòng nhớ những mùa thu đi
Con đường hoa nắng li ti
Mưa chiều chợt đổ mưa ghi dấu đời

Xương rồng lại nở mùa hoa  - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ

17/12/2014 21:53
Lượt xem 19846
Em về độ cuối mùa xuân
Hoa xương rồng nở như lần tiễn đưa
Áo hồng vãi lụa mây thưa
Chập chờn cánh bướm như vừa ngày xưa

Niềm đau của cát  - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ

17/12/2014 21:51
Lượt xem 20438
Hận quân Tàu mãi ôm lòng tham vọng
Bốn ngàn năm chưa xóa được bao giờ
Chữ nhục nào cho đại Hán_Đông Ngô
Đã bao lần phải chạy về phương Bắc

Mưa Sài Gòn  - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ

17/12/2014 21:50
Lượt xem 29141
Mưa Sài Gòn ghét sao
Cứ như là con gái
Hết khóc lại sụt sùi
Chẳng bao giờ nghỉ ngơi

Mưa đêm kỷ niệm  - Lưu Vĩnh Hạ - Thơ

17/12/2014 21:49
Lượt xem 19035
Đã bao năm rồi nhỉ
Vẫn không gì thay đổi tôi và chốn xưa
Đêm Noel với cơn mưa
Nhớ thật nhiều em và dĩ vãng

Hiển thị 1151 - 1160 tin trong 2148 kết quả