Thơ

Thành phố và em  - Thuận Hữu  - Thơ

20/12/2014 19:16
Lượt xem 17765

Có một người con gái sống nơi đây
Giữa thành phố rất nhiều con gái
Tôi bước chậm chợt nghe lòng tự hỏi:
- Em còn là em của tôi không
Sắc mầu và âm thanh ồn ã các ngã đường
Từ biên giới về đây tôi như người xa lạ
Những cô gái, những chàng trai rực rỡ
Tôi nhìn mình: áo lính sờn vai
Chỉ cần đi hết dãy phố này thôi
Tôi sẽ gặp em
Vui mừng hay lạnh nhạt?
Em dẹp quá. Chân tôi không nỡ bước
Bởi chỉ còn hết dãy phố này thôi
Thà suốt đời ở mãi tận xa xôi
Để tôi nghĩ về em như bao người yêu lính
Chung thủy. Hy sinh. Đợi chờ năm tháng
Nhưng, đây là dãy phố đến nhà em
Đứng tần ngần giữa bao nỗi băn khoăn
Tôi bỗng giật mình nghe tiếng gọi
Em rực rỡ hiện ra giữa phố phường nắng chói
Bàn tay dịu dàng vuốt áo lính sờn vai
Một tháng sau, tôi tạm biệt nơi đây
Em đưa tiễn với mắt nhìn vời vợi
Tàu chuyển bánh, phố phường dần xa mãi
Cùng một người vợ lính đợi chờ tôi
Chấp nhận
Anh hoang vắng như ga tàu xép
Em đến, em đi tựa chuyến tàu
Kéo hồn ga theo hàng bánh sắt
Trơ lại ngôi nhà, có nghĩa gì dâu
Nhưng, anh như ngọn đènvẫn thức đêm thâu
Đợi chuyến tàu qua, dù hờ hững
Dẫuvậy còn hơn
Nếu đời anh đổi khác
Sẽ càng buồn
Vì biết đợi chờ ai?

Các tác phẩm khác

Bước chân - ngọn đèn  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:22
Lượt xem 23820
Tiếng chân bước rất êm
Bàn chân không để dấu
Mà bền mà nung nấu
Chân của người đi đêm

Cái nền căm hờn  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:21
Lượt xem 17112
Những cái nền tro xám
Để lại trong làng vắng
Để lại trong hoang vắng
Những cái nhìn rất đau

Cát trắng Phú Vang  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:20
Lượt xem 16598
Tôi chưa được một lần
In chân vào mặt cát
Để hiểu hết Phú Vang
Trong cát này nặng gót

Chiều Hương Giang  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:20
Lượt xem 12084
Sau chiều nay, còn buổi chiều khác nữa
Có thể mây cao, có thể nắng vàng
Cơn gió thổi những buổi chiều chưa tới
Tóc bao người bay rợi cả không gian

Có một ngày  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:19
Lượt xem 43484
Có một ngày em không yêu anh
Em đi thật xa
Và mặc chiếc áo
Anh chưa từng thấy bao giờ

Con chim thời gian  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:18
Lượt xem 17326
Con gõ kiến đại ngàn
Gõ nhịp thời gian
Từng bước
Từng bước chân

Con gà đất, cây kèn và khẩu súng  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:17
Lượt xem 9947
Nhân nghĩ về người thổi kèn trong "Mũi thép" kịch của Nguyễn Vũ

I.
Con gà đất bảy màu
Sống bằng hơi con trẻ
Hùng dũng gọi mùa xuân
Mặt trời vàng long lanh trên chợ Gia lạc

Đất ngoại ô  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:15
Lượt xem 24107
Khu phố ngoại ô
Tầm tã rụng bên dòng sông
những người dân nghèo về đây
như vỏ hến chiều chiều tấp lên các bến

Đất nước  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:14
Lượt xem 13702
Khi ta lớn Đất Nước đã có rồi
Đất Nước có trong những cái "ngày xửa ngày xưa.." mẹ thường hay kể
Đất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ăn
Đất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc.

Giặc mỹ  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:13
Lượt xem 22153
Khi tên lính Pháp cuối cùng đi đến trước dòng sông
Vươn qua thành cầu soi mặt mình dưới nước
Nó bỗng nhổ nước bọt vào nơi nó vừa ngắm được
Khuôn mặt chủ nghĩa thực dân cũ tan rồi trên sông nước quê ta

Hiển thị 101 - 110 tin trong 1873 kết quả