Thơ

Tiếng hát tòng chinh - Bài ca tiễn biệt  - Đặng Trần Côn  - Thơ

20/12/2014 07:04
Lượt xem 11459

Chúng ta đã quen thuộc với bản dịch Chinh Phụ Ngâm của Đoàn Thị Điểm, tác phẩm bằng chữ Hán của Đặng Trần Côn theo thể song thất lục bát. Đây có lẽ là bản thứ hai nhưng theo thể lục bát, do Cù An Hưng dịch. Đọc thấy lạ. Mời bạn đọc thưởng thức.

Tiếng Hát Tòng Chinh

Nổi cơn gió bụi một thời
Khiến hồng nhan nếm vị đời gian nan
Trời cao xanh biết hay chăng
Bỗng dưng thế sự xoay vần, vì đâu
Trống Tràng thành, bóng Nguyệt chao
Lửa đài bừng chiếu mây cao Cam Tuyền
Quân vương án kiếm ngay đêm
Canh khuya vời tướng, hịch truyền điểm binh
Ba trăm năm hưởng thái bình
Võ quan nay khoác lên mình chiến y
Sứ trời sớm giục ra đi
Non sông đã gọi, sá gì tình riêng
Ngang lưng đầy đủ cung tên
Vợ con bịn rịn tiễn bên cạnh đường
Cờ bay, sầu phủ ải quan
Lìa nhà trống thúc, oán lan khuê phòng
Chia nhau nỗi oán hờn chung
Mối sầu ngậm nghẹn trong lòng mà thôi

Bài Ca Tiễn Biệt

Dòng danh tướng tuổi đôi mươi
Chàng quăng nghiên bút trọng đời kiếm cung
Hạ liên thành hiến bệ rồng
Tuốt gươm đuổi giặc khỏi vùng biên cương
Chí trai: da ngựa sa trường
Thái sơn thân nặng coi thường như không
Chàng đi, vắng lạnh khuê phòng
Thét roi cầu Vị mịt mùng gió thu
Đầu cầu sông Vị tiễn đưa
Một dòng trong vắt lững lờ chảy xuôi
Đường ven bờ ngợp cỏ tươi
Dài cơn sầu thảm một người bơ vơ
Trên đường so ngựa cũng thua
Chẳng như thuyền chiến mà đưa xuôi dòng
Sầu này khó gột cho xong
Cỏ non đâu thể bớt giùm lo âu
Bước đi từng bước theo nhau
Cầm tay níu áo từng câu nghẹn lời
Thiếp như trăng tỏ dõi soi
Lòng chàng theo mũi tên trời Thiên sơn
Ngay trong bữa tiệc hồi hôm
Chàng quăng rượu tiễn múa gươm Long Tuyền
Chỉ hang cọp dáo vung lên
Noi gương Giới tử quyết tìm lâu lan
Man khê nhắc đến cười vang
Kể ngay Mã Viện những toan sánh cùng
Áo chàng pha ráng mây hồng
Ngựa chàng trắng xóa một vùng khói sương
Ngựa kiêu, lục lạc ngân vang
Trống dồn, binh tướng lên đường, hỡi ôi
Bao lâu còn thấy được người
Chỉ trong một thoáng hết rồi, chia tay.

Cù An Hưng dịch

Các tác phẩm khác

Nhớ người trong nắng  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 14:47
Lượt xem 18580
Hà Nội có hồ loạn tiếng ve,
Nắng dâng làm lụt cả trưa hè,
Năm xưa, một buổi đang mưa lụt
Tôi tiễn chân người sang biệt ly.

Rắc bướm lên hoa  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 14:46
Lượt xem 28416
Ai đem rắc bướm lên hoa
Rắc bèo vào giềng, rắc ta vào nàng?
Ai đem nhuộm lá cho vàng?
Nhuộm đời cho bạc, cho nàng phụ ta?

Cánh buồm nâu  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 14:46
Lượt xem 16207
Hôm nay dưới bến xuôi đò
Thương nhau qua cửa tò vò nhìn nhau
Anh đi đấy, anh về đâu ?
Cánh buồm nâu, cánh buồm nâu, cánh buồm...

Mắt nhung  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 14:45
Lượt xem 23024
Bao năm đi giữa kinh thành
Bao năm lẻ bóng, lẻ hình, lẻ đôi
Cả kinh thành có những ai?
Cả kinh thành có một người mắt nhung!

Cái quạt  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 14:44
Lượt xem 24327
Cái quạt mười tám cái nan
Anh phất vào đấy muôn vàn nhớ nhung
Gió sông, gió núi, gió rừng
Anh niệm thần chú thì ngừng lại đây

Trời trở gió  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 14:44
Lượt xem 34293
Lá tre rơi xuống đều đều
Cổng làng buông xuống, mưa chiều đổ nhanh
Sân mòn lớp lớp rêu xanh
Le te đàn vịt chạy quanh cửa chuồng

Cầu nguyện  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 14:43
Lượt xem 19820
Nàng hãy vui đi, dẫu một ngày
Dẫu phần ba phút, góc tư giây
Dẫu trong thoáng mắt nhìn như chớp
Cũng đủ cho nàng quên đắng cay

Quê tôi  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 14:42
Lượt xem 25443
Gửi người Hà Nội

Quê tôi có gió bốn mùa
Có giăng giữa tháng, có chùa quanh năm
Chuông hôm, gió sớm, giăng rằm:
Chỉ thanh đạm thế, âm thầm thế thôi

Gửi cô Oanh  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 14:28
Lượt xem 29965
Cô em đương độ tuổi xuân tươi
Mái tóc đen kia buông quá dài
Mỗi độ cô cười hơi hé miệng
Mỉm cười vì chửa biết yêu ai

Nuôi bướm  - Nguyễn Bính - Thơ

18/12/2014 14:28
Lượt xem 28872
Tặng Vương Ý Nhi

Cả mùa xuân thắm đã trôi đi
Giếng ngọc, hương sen muốn dậy thì
Sực nhớ lời xưa tôi có hẹn
Một bài thơ mới đề dâng Nhi

Hiển thị 391 - 400 tin trong 1577 kết quả