Thơ

Tiếng hát tòng chinh - Bài ca tiễn biệt  - Đặng Trần Côn  - Thơ

20/12/2014 07:04
Lượt xem 11678

Chúng ta đã quen thuộc với bản dịch Chinh Phụ Ngâm của Đoàn Thị Điểm, tác phẩm bằng chữ Hán của Đặng Trần Côn theo thể song thất lục bát. Đây có lẽ là bản thứ hai nhưng theo thể lục bát, do Cù An Hưng dịch. Đọc thấy lạ. Mời bạn đọc thưởng thức.

Tiếng Hát Tòng Chinh

Nổi cơn gió bụi một thời
Khiến hồng nhan nếm vị đời gian nan
Trời cao xanh biết hay chăng
Bỗng dưng thế sự xoay vần, vì đâu
Trống Tràng thành, bóng Nguyệt chao
Lửa đài bừng chiếu mây cao Cam Tuyền
Quân vương án kiếm ngay đêm
Canh khuya vời tướng, hịch truyền điểm binh
Ba trăm năm hưởng thái bình
Võ quan nay khoác lên mình chiến y
Sứ trời sớm giục ra đi
Non sông đã gọi, sá gì tình riêng
Ngang lưng đầy đủ cung tên
Vợ con bịn rịn tiễn bên cạnh đường
Cờ bay, sầu phủ ải quan
Lìa nhà trống thúc, oán lan khuê phòng
Chia nhau nỗi oán hờn chung
Mối sầu ngậm nghẹn trong lòng mà thôi

Bài Ca Tiễn Biệt

Dòng danh tướng tuổi đôi mươi
Chàng quăng nghiên bút trọng đời kiếm cung
Hạ liên thành hiến bệ rồng
Tuốt gươm đuổi giặc khỏi vùng biên cương
Chí trai: da ngựa sa trường
Thái sơn thân nặng coi thường như không
Chàng đi, vắng lạnh khuê phòng
Thét roi cầu Vị mịt mùng gió thu
Đầu cầu sông Vị tiễn đưa
Một dòng trong vắt lững lờ chảy xuôi
Đường ven bờ ngợp cỏ tươi
Dài cơn sầu thảm một người bơ vơ
Trên đường so ngựa cũng thua
Chẳng như thuyền chiến mà đưa xuôi dòng
Sầu này khó gột cho xong
Cỏ non đâu thể bớt giùm lo âu
Bước đi từng bước theo nhau
Cầm tay níu áo từng câu nghẹn lời
Thiếp như trăng tỏ dõi soi
Lòng chàng theo mũi tên trời Thiên sơn
Ngay trong bữa tiệc hồi hôm
Chàng quăng rượu tiễn múa gươm Long Tuyền
Chỉ hang cọp dáo vung lên
Noi gương Giới tử quyết tìm lâu lan
Man khê nhắc đến cười vang
Kể ngay Mã Viện những toan sánh cùng
Áo chàng pha ráng mây hồng
Ngựa chàng trắng xóa một vùng khói sương
Ngựa kiêu, lục lạc ngân vang
Trống dồn, binh tướng lên đường, hỡi ôi
Bao lâu còn thấy được người
Chỉ trong một thoáng hết rồi, chia tay.

Cù An Hưng dịch

Các tác phẩm khác

Một người thường  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 18:58
Lượt xem 11860
Người nông dân ấy đã bốc mộ cho hàng trăm thương binh
Xác anh em và xác con mình
Xác anh em và xác con mình
Anh xếp trên giường nhà anh như họ còn nằm ngủ

Giếng  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 18:57
Lượt xem 25068
Hằng ngày anh khoét sâu vào hang, vào giếng thẳm lòng mình
Xem cái vết thương nội tâm kia là tài sản
Đi đâu, làm cũng lắng nghe tiếng vang từ giếng, từ hang động ấy
Cái nỗi đau riêng anh chẳng muốn lành.

Bác  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 18:54
Lượt xem 14588
Là chân lý, Bác chẳng nói nhiều hơn chân lí
Cả nước nghe khi, im lặng, Bác cười.
Chẳng phải lật sách nào ra tìm hiểu Bác,
Bác sống trong ta, Bác ở giữa đời.

Xuân  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 18:53
Lượt xem 13702
Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Đem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
-- Với tôi, tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau !

Tìm đường  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 18:52
Lượt xem 13310
Nửa thế kỷ tôi loay hoay
Kề miệng vực
Leo lên các đỉnh tinh thần
Chất ngất

Hương sen  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 18:51
Lượt xem 10648
Anh cho tôi làm hoa sen không, tôi trong lý lịch có bùn?
Thân phạn người mà, ai chả có bùn đen?
Giết chết một mùi hương, dễ thôi, cứ quậy bùn lên để giết
Nhưng vượt lên bùn, sen cứ ngát hương sen.

Giờ báo tử  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 18:50
Lượt xem 65723
Tất cả bình minh đều hứa hẹn, trừ bình minh ấy,
Cái bình minh phản thùng, cái bình minh phản chủ, ác ôn!
Mà thôi, đừng vội lên án hạt sương và tiếng gà kết liễu ánh sáng đó
Có khi giã từ giữa khi đúng ngọ, lúc hôn hoàng.

Cháo vịt  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 18:48
Lượt xem 14023
Vịt gầy chưa đầy cân
Làm thịt ngày dân đói
Bữa ăn không tiếng nói
Cả nhà im mà ăn.

Chơi  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 17:23
Lượt xem 15373
Ở đâu chơi chiến tranh, chơi cờ, chời cờ người, chơi cờ giết người...
Chơi những cuộc giết người cắm cờ,
Chơi bi, chơi bi-a, chơi bi kịch, bi thảm ...
Chơi phong cảnh, chơi non bộ, chơi làm bộ...

Côn Sơn  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 17:22
Lượt xem 59901
Côn Sơn thơm mùi hoa dại
Thơm từ thời Nguyễn Trãi đến thời ta
Giữa trưa vắng trắng ngời chân núi
Như oan khiên lọc rồi nay đã kết thành hoa.

Hiển thị 1381 - 1390 tin trong 1577 kết quả