Thơ

Tiếng hát tòng chinh - Bài ca tiễn biệt  - Đặng Trần Côn  - Thơ

20/12/2014 07:04
Lượt xem 11447

Chúng ta đã quen thuộc với bản dịch Chinh Phụ Ngâm của Đoàn Thị Điểm, tác phẩm bằng chữ Hán của Đặng Trần Côn theo thể song thất lục bát. Đây có lẽ là bản thứ hai nhưng theo thể lục bát, do Cù An Hưng dịch. Đọc thấy lạ. Mời bạn đọc thưởng thức.

Tiếng Hát Tòng Chinh

Nổi cơn gió bụi một thời
Khiến hồng nhan nếm vị đời gian nan
Trời cao xanh biết hay chăng
Bỗng dưng thế sự xoay vần, vì đâu
Trống Tràng thành, bóng Nguyệt chao
Lửa đài bừng chiếu mây cao Cam Tuyền
Quân vương án kiếm ngay đêm
Canh khuya vời tướng, hịch truyền điểm binh
Ba trăm năm hưởng thái bình
Võ quan nay khoác lên mình chiến y
Sứ trời sớm giục ra đi
Non sông đã gọi, sá gì tình riêng
Ngang lưng đầy đủ cung tên
Vợ con bịn rịn tiễn bên cạnh đường
Cờ bay, sầu phủ ải quan
Lìa nhà trống thúc, oán lan khuê phòng
Chia nhau nỗi oán hờn chung
Mối sầu ngậm nghẹn trong lòng mà thôi

Bài Ca Tiễn Biệt

Dòng danh tướng tuổi đôi mươi
Chàng quăng nghiên bút trọng đời kiếm cung
Hạ liên thành hiến bệ rồng
Tuốt gươm đuổi giặc khỏi vùng biên cương
Chí trai: da ngựa sa trường
Thái sơn thân nặng coi thường như không
Chàng đi, vắng lạnh khuê phòng
Thét roi cầu Vị mịt mùng gió thu
Đầu cầu sông Vị tiễn đưa
Một dòng trong vắt lững lờ chảy xuôi
Đường ven bờ ngợp cỏ tươi
Dài cơn sầu thảm một người bơ vơ
Trên đường so ngựa cũng thua
Chẳng như thuyền chiến mà đưa xuôi dòng
Sầu này khó gột cho xong
Cỏ non đâu thể bớt giùm lo âu
Bước đi từng bước theo nhau
Cầm tay níu áo từng câu nghẹn lời
Thiếp như trăng tỏ dõi soi
Lòng chàng theo mũi tên trời Thiên sơn
Ngay trong bữa tiệc hồi hôm
Chàng quăng rượu tiễn múa gươm Long Tuyền
Chỉ hang cọp dáo vung lên
Noi gương Giới tử quyết tìm lâu lan
Man khê nhắc đến cười vang
Kể ngay Mã Viện những toan sánh cùng
Áo chàng pha ráng mây hồng
Ngựa chàng trắng xóa một vùng khói sương
Ngựa kiêu, lục lạc ngân vang
Trống dồn, binh tướng lên đường, hỡi ôi
Bao lâu còn thấy được người
Chỉ trong một thoáng hết rồi, chia tay.

Cù An Hưng dịch

Các tác phẩm khác

Tự thuật  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 21:47
Lượt xem 22063
Tháng ngày thấm thoát tựa chim bay,
Ông ngẩm mình ông, nghĩ cũng hay.
Tóc bạc bao giờ không biết nhỉ ?
Răng long ngày trước hãy còn đây.

Duyên nợ  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 21:46
Lượt xem 21132
Cái duyên hay cái nợ nần,
Khi xa xa lắc, khi gần gần ghê.
Dấu hồng còn gửi tuyết nê,
Khi bay nào biết đông tê bóng hồng (1)

Lên lão  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 21:45
Lượt xem 22607
Ông chẳng hay ông tuổi đã già,
Năm lăm ông cũng lão đây mà.
Anh em làng xóm xin mời cả,
Xôi bánh, trâu heo cũng gọi là.

Ông phỗng đá  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 21:44
Lượt xem 25317
Ông đứng làm chi đó hỡi ông ?
Trơ trơ như đá, vững như đồng.
Đêm ngày gìn giữ cho ai đó ?
Non nước đầy vơi có biết không ?

Hỏi phỗng đá  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 21:44
Lượt xem 25232
Người đâu tên họ là chi ?
Hỏi ra trích trích tri tri (1) nực cười.
Vắt tay ngoảnh mặt trông đời,
Cũng toan lo tính sự đời chi đây ?

Giả cách điếc  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 21:42
Lượt xem 19999
Trong thiên hạ có người giả điếc,
Khéo ngơ ngơ ngác ngác ngỡ là ngây,
Chẳng ai ngờ sáng tai họ, điếc tai cày, (1)
Rở lối điếc, để sau này em út học.

Mẹ Mốc  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 21:39
Lượt xem 24438
So danh gía ai bằng Mẹ Mốc,
Ngoài hình hài, gấm vóc cũng thêm ra,
Tấm hồng nhan đem bôi lấm xoá nhoà,
Làm thế để cho qua mắt tục.

Khóc bạn  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 21:37
Lượt xem 22003
Bác Dương thôi đã thôi rồi,
Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta.

Đêm mùa Hạ  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 21:35
Lượt xem 21905
Tháng tư đầu mùa hạ,
Tiết trời thật oi ả.
Tiếng dế kêu thiết tha,
Đàn muỗi bay tơi tả.

Hội tây  - Nguyễn Khuyến - Thơ

18/12/2014 21:34
Lượt xem 20913
Kìa hội thăng bình tiếng pháo reo
Bao nhiêu cờ kéo với đèn treo !
Bà quan tênh hếch xem bơi trải,
Thằng bé lom khom ghé hát chèo.

Hiển thị 241 - 250 tin trong 1577 kết quả