Thơ

Trần Hữu Nghiễm (1953-2000) - Tiểu sử và sự nghiệp  - goldonline.vn  - Thơ

27/12/2014 14:23
Lượt xem 18941

nguồn : http://www.voque.org

xem thêm : nguồn tác giả

Tên thật: Trần Hữu Nghiễm, sinh năm: 1950, nơi sinh: Quảng Điền - Thừa Thiên- Huế

Tốt nghiệp khoa văn, Đại học Sư phạm Huế.

Vào Tây Ninh dạy học ở Hòa Thành một thời gian, sau đó về Cà Mau sinh sống và mất tại đây vì bạo bệnh.

Hội viên Hội Văn học nghệ thuật Cà Mau.

Thể loại: Thơ

*  Giải B về Thơ Bộ Đại Học và Trung học chuyên nghiệp 1988-1989.

*  Giải B về thơ trường Đại Học kinh tế Quốc dân Hà Nội 1991.

Thơ đã in trên nhiều tạp chí, báo Trung ương, các địa phương, các thi tuyển.

Tác phẩm:

- Xao xuyến không tan NXB Mũi Cà Mau, 1989. 

- Thơ Trần Hữu Nghiễm Hội Văn Học Nghệ Thuật Cà Mau, 1990.

NHỮNG HANG CÂY GIÃ TỴ

Bỗng nhớ hàng cây giã tỵ
Chiều xưa mới lớn trong sân
Trường ơi thương sao tà áo

Người ơi thương không dám gần
Hai bên bờ đường nho nhỏ
Hai hàng giã tỵ chờ ai
Có tôi những chiều thơ thẩn
Bâng khuâng biết mấy năm dài
Rồi tôi rời xa phố cũ
Xui chi vẫn nhớ thương hoài

Bạn bè của tôi gặp lại
Nhắc nhau về hàng cây xưa
Ngôi trường bao nhiêu người bao ngã
Bây giờ ai đón ai đưa?

Đã hơn mười năm, có phải?
Tôi già như thể người xưa
ở nơi tận cùng đất nước
Độc ẩm buồn thương giữa khuya

DẤU XƯA

Người đi, người đã xa rồi
Nhớ không, đã có một thời nên thơ
Đồi cao, chùa cổ, chiều mơ
Tiếng thông reo đến bây giờ vẫn xanh
Dốc xưa bước chậm đôi mình
Bóng ơi, đôi bóng lung linh mặt hồ
Thương nhau chín đợi mười chờ
Thương nhau ai biết bây giờ như không
Cổ thành hoa sứ bâng khuâng
Rêu ơi đã phủ bao lần dấu xưa

HẠNH PHÚC

Trời bỗng trong không một áng mây
Một mầu xanh thanh thoát dường này
Ơ hay ta hết buồn từ độ
Hiểu được đời ta là cỏ cây
Trời đất bỗng dưng thành bè bạn
Câu hát người xưa tưởng của mình
Chén rượu nồng đắng như hạnh phúc
Ai gọi ta về giữa thinh không?

ĐÊM CÀ MAU

Cà Mau chẳng mưa dầm như Huế
Mà sao ta thấy buồn vô cùng
Đầu tháng trăng vừa non một nửa
Thẩn thờ ta bỗng nhớ mông lung.

Thèm bạn cùng ta ngồi đối ẩm
Chuyện trò cho đỡ nhớ đỡ quên
Thèm bạn cùng ta ngồi im lặng
Cùng trăm năm gởi một nỗi niềm

Giọt trăng lấp lánh sân đầy nước
Bóng của ta soi bước thì thầm
Hỡi ơi tri kỷ từ muôn kiếp
Biết đến bao giờ ghé đây thăm

Chưa già chi sớm buồn tóc bạc
Cuối trời thương những hạt mưa thu
Sợi tơ còn vướng chân lục lụy
lặng nghe tiếng dế gọi hư vô.

NGẬM NGÙI

Không có ai để chia tay chiều nay
Nắng rưng rưng vàng
Bước chân như say
Gửi buồn thầm
Theo mây
Biết có ai đợi chờ nơi kia
Bụi mờ
Lau thưa
Người đi lầm lũi
Nhớ về chốn xưa.

Không có ai để chia tay chiều nay
Mình tôi đưa tiễn tôi này
Xin lòng vô ưu như ngày tháng
Xin lòng vô ưu cùng cỏ cây.

BẠN TÔI

Sống cùng những điều không thực
Gửi thân mình cho hư không
Bay trên muôn phương trời đất
Tặng nơi nơi những đóa hồng
.
Sống cùng những điều không thực
Hạnh phúc như là trong mơ

CHUYỆN TÌNH

Một đám cưới vừa mới đi qua
Bạn tôi trầm ngâm mấy phút
Điếu thuốc trên tay cháy mất
Đám cưới qua rồi bạn cũng bỏ tôi đi

Đóa hồng ngày xưa ép trong sách chắc đã khô
Trên khuôn mặt chàng trai già trước tuổi
Có chút gì như bối rối
Như không

Tôi ngồi lại một mình
Yêu vô cùng khoảng trời xa xăm
Đã mất.

BUỒN

Bỗng dưng buồn đến lạ lùng
Đám mây vô định giữa lưng chừng trời
Bỗng dưng buồn đến lặng người
Bạn xưa đâu giữa cõi đời mênh mông

Các tác phẩm khác

Một phút thoáng qua.  - Quang Dũng - Thơ

20/12/2014 18:44
Lượt xem 27238
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu

Mưa  - Quang Dũng - Thơ

20/12/2014 18:43
Lượt xem 22926
Chợt mưa phùn gió lạnh
Càng lạnh cành hoa mơ
Ðất trắng ngàn cánh rụng
Tiếng quân hò thôn xa

Ngôi nhà Quang Dũng ở Sơn Tây  - Quang Dũng - Thơ

20/12/2014 18:42
Lượt xem 13038
Phan Lạc Tiếpbr>
Quang Dũng, từ trước tới nay vẫn được biết đến là một nhà thơ Sơn Tây. Anh đã mang hình ảnh của Sơn Tây vào đầy ắp những thi phẩm của mình. “Em từ thành Sơn chạy giặc về - Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm - Cách biệt bao lần quê Bất Bạt, Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì - Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn. Về núi Sài Sơn ngắm lúa vàng ...” Nhưng thực ra quê hương Quang Dũng không phải là Sơn Tây, mà là Hà Đông. Quang Dũng đã lớn lên trong căn nhà nằm ở ven con đê Hiệp, thuộc huyện Đan Phượng, tỉnh Hà Đông. Đúng như thế. Nhưng tại sao trong thơ của Quang Dũng lại chỉ nói đến Sơn Tây mà ngược lại không tìm thấy hình ảnh nào của Hà Đông cả. Để hiểu nguyên nhân trên, có lẽ phải lấy Hà Nội làm khởi điểm.

Những cô hàng xén  - Quang Dũng - Thơ

20/12/2014 18:38
Lượt xem 21449
Rặng vải ven sông Đáy
Um tùm bóng cuối xuân
Sông cạn phơi lòng cát trắng
Người qua nâng váy ôm quần

Quán bên đường  - Quang Dũng - Thơ

20/12/2014 18:36
Lượt xem 25520
Tôi khách qua đường, trưa nắng gắt.
Nghỉ nhờ đây quán lệch tường xiêu
Giàn mướp nghèo không hứa hẹn bao nhiêu.
Mùa gạo đắt, đường xa, trưa vắng khách

Suối tóc  - Quang Dũng - Thơ

20/12/2014 18:36
Lượt xem 29863
Thuở ấy em ngồi trên cửa gác,
Tóc buông hong với gió đầu thu
Nhẹ nhàng anh đến hồn chan chứa
Ghi vội vàng em mấy nét thơ...

Tây tiến  - Quang Dũng - Thơ

20/12/2014 18:35
Lượt xem 31330
Sông Mã xa rồi Tây tiến ơi !
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi

Thơ tặng ông lang  - Quang Dũng - Thơ

20/12/2014 18:34
Lượt xem 20839
Gian khổ đường ta ta cứ đi
Vững tâm theo kháng chiến trường kỳ
Trắng trong nguyền giữ lòng cam thảo
Son sắt càng thơm dạ quế chi

Thu quê ai  - Quang Dũng - Thơ

20/12/2014 18:33
Lượt xem 24640
Như cảnh đã vào thu sớm
Da rợn từng cơn, núi đổ chiều
Lá mía, tàu cau rũ héo
Vàng, ôi vàng hắt hiu !

Tiễn bạn  - Quang Dũng - Thơ

20/12/2014 18:32
Lượt xem 22247
Tặng anh vài giòng chữ
Hẹn sau này gặp nhau
Mùa thu miền kháng chiến
Vẫn giống thu năm nào

Hiển thị 351 - 360 tin trong 2193 kết quả