Thơ

Trường ca biển (4)  - Hữu Thỉnh  - Thơ

20/12/2014 11:09
Lượt xem 16698

Chương bốn: Đất này

Tiếp đạn
Tiếp người
Hôm nay ta tiếp đất
Đẩt xẻ mình ra chắn sóng ngoài xa
Đất nặn thành gạch
Gạch sợ một mình
Tìm đến vữa
Đất ra khơi bắt gặp bức tường người
Đất dựng nên làng
Từ buổi cha ngâm mình trong nước
Với đất lên trong nước nóng luộc người
Cha bưng đất và bưng mồ hôi ngày khởi nghiệp
Không có đất không thể nào sống được
Cha nhễ nhại trước cỏ lăn cỏ lác
Cha nhễ nhại trước nỗi thèm khát đất
Đêm bằn mê giun dế cũng thân tình
Cần có đất để làm nên quê hương
Cần có quê hương để vui buồn sướng khổ
Đuôi trâu phất nửa vòng ngõ nhỏ
Gọi chiều về qua những mảnh tường chai
Luống hàng hoa đội rạ đứng lay phay
Người tứ phương tụ hội về đây
Cắm cọc treo nồi
Đóng đinh móc rế
Trồng mùa thu bằng cây thị
Thả mùa hè bầng ngó sen
Cây lan có tên cho cô Lan có tên
Cây trúc có tên cho cô Trúc có tên
Lan và Trúc say lòng những chàng trai mới lớn
Lan và Trúc tiễn bao người ra trận
Và chiều nay cha gởi đất cho con
Đất chẳng bao giờ héo
Trời thăm thẳm không mòn
Khi vui chán vạn khi buồn một ta
Đất này
Đất này
làng nước gửi ra
Cơm nắm cơm đùm
Đi từ buổi trăng non còn ú ớ
Người đổi phiên chợ
Kẻ nhường công trâu
Đất đi qua biển thì mau
Người đi qua nỗi khổ đau thì dài
***
Đất này
Đất này
Quê ta ngày hội đất
Đết đi đến đâu quê hương theo đến đấy
Quê hương đi đến đâu máu đi theo đến đấy
Máu chẳng bao giờ cũ
Cuốc cuốc cứ kêu hoài
Có nghe cuốc cuốc kêu hoài
Đèn khêu xóm vắng, bão ngoài biển xa
Người quê nhận đất quê ta
Đảo xin một mảnh sân nhà phơi trăng.
Lời sóng 4
Trên bãi cát những người lính đảo
Ngồi ghép nhau bao nỗi nhớ nhà
Chiều áo rộng vài vạt mây hờ hững
Họ cứ ngồi như chum vại hứng mưa
Sóng lại đến theo lời hẹn cũ
Sóng mang về những đôi giày trẻ nhỏ
Những đô la ướt sũng, những phao bơi
Tang vật buồn đau của những kiếp người
Đảo tái cát
Khó oan hồn trôi dạt
Tao loạn thời bình
Gió thắt ngang cây
Nếu họ ghé một lần thăm lính đảo
Rối ren kia chắc có cách trả lời
Ta xin biển mỗi ngày lặng sóng
Cho những linh hồn dưới đáy bớt đơn côi
Đất hãy nhận những đứa con về cội
Trong bao dung bóng mát của người
Cây hãy gọi bàn tay về hái quả
Võng gọi về nghe lại tiếng à ơi...
À ơi tình cũ nghẹn lời
Tham vàng bỏ ngãi kiếp người mong manh

Các tác phẩm khác

Em  - Tăng Minh Luân - Thơ

24/08/2013 10:52
Lượt xem 10502
Hoa cúc trắng
Lòng em trong trắng.
Mái tóc mượt mà
Dưới cái nắng mua thu.

Đơn phương cũng là yêu  - Tăng Minh Luân - Thơ

24/08/2013 10:51
Lượt xem 23959
Tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ
Tim sẽ đau nhưng chẳng hận bao giờ.
Bước vào yêu lòng đầy bỡ ngỡ
Tình đầu đời là duyên nợ trăm năm.

Chiều nước lũ  - Tăng Minh Luân - Thơ

24/08/2013 10:50
Lượt xem 21274
Từ đâu nước lũ đổ về
Gây thêm bao cảnh nảo nề thương tâm.
Màng trời gió lạnh căm căm
Nước dâng cuồn cuộn mưa dầm mãi tuôn.

Bài thơ 24 chữ cái  - Tăng Minh Luân - Thơ

24/08/2013 10:48
Lượt xem 19127
Ai về cù lao
Biển xanh tươi thắm
Cỏ cây xanh mượt
Diệu dàng thân quen

Ảo giác tình yêu  - Tăng Minh Luân - Thơ

24/08/2013 10:48
Lượt xem 19719
Đôi mắt trông, khoản mênh mông em mãi miết
Anh ước gì là nơi xa biền biệt
Là trời cao, là mây trôi xanh biếc
Để tận cùng ánh mắt ấy của riêng anh./.

Mái phố  - Xuân Quỳnh - Thơ

24/08/2013 10:39
Lượt xem 21091
Yêu thương là lòng anh
Bao dung là mái phố
Sinh ở đây thuở nhỏ
Lớn lên tôi đi xa

Mẹ và Con  - Xuân Quỳnh - Thơ

24/08/2013 10:39
Lượt xem 17980
Viết cho Tuấn Anh

- Mẹ ơi, bông hoa kia
Là của ai hở mẹ?
Cái màu xanh trên cửa
Kia nữa là của ai?

Tình Hạ  - Xuân Quỳnh - Thơ

24/08/2013 10:37
Lượt xem 19418
Đó là mùa của những tiếng chim reo
Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả
Đất thành cây, mật trào lên vị quả
Bước chân người bỗng mở những đường đi

Đêm trở về  - Xuân Quỳnh - Thơ

24/08/2013 10:37
Lượt xem 13629
Một nhành cây đập khẽ vào cửa sổ
Một nhành cây ướt đẫm mưa rào
Đêm bên bờ biển, cát và sao
Gian nhà trọ, ngọn đèn vàng bé nhỏ

Những bông hoa đầu tiên ra Biển  - Xuân Quỳnh - Thơ

24/08/2013 10:36
Lượt xem 15353
Chỉ có hoa Mẫu Đơn
Ở lâu rồi trên đảo
Dù lộng lẫy đến đâu
Một mình thành đơn điệu

Hiển thị 1041 - 1050 tin trong 1675 kết quả