Thơ

Truyện Kiều 1101-1150 (tác phẩm có 3254 hàng)  - Nguyễn Du  - Thơ

22/08/2013 10:26
Lượt xem 16764

1101 Lặng ngồi lẩm nhẩm gật đầu:
1102 “Ta đây nào phải ai đâu mà rằng!
1103 “Nàng đà biết đến ta chăng,
1104 “Bể trầm luân, lấp cho bằng mới thôi!”
1105 Nàng rằng: “Muôn sự ơn người,
1106 “Thế nào xin quyết một bài cho xong?”
1107 Rằng: “Ta có ngựa truy phong,
1108 “Có tên dưới trướng vốn dòng kiện nhi.
1109 “Thừa cơ lẻn bước ra đi,
1110 “Ba mươi sáu chước, chước gì là hơn?
1111 “Dù khi gió kép, mưa đơn,
1112 “Có ta đây, cũng chẳng can cớ gì!”
1113 Nghe lời, nàng đã sinh nghi.
1114 Song đà quá đỗi, quản gì được thân.
1115 Cũng liều nhắm mắt đưa chân,
1116 Mà xem con Tạo xoay vần đến đâu!
1117 Cùng nhau lẻn bước xuống lầu,
1118 Song song, ngựa trước ngựa sau một đoàn.
1119 Đêm thâu khắc lậu canh tàn,
1120 Gió cây trút lá, trăng ngàn ngậm gương!
1121 Lối mòn cỏ lạt màu sương,
1122 Lòng quê đi một bước đường một đau.
1123 Tiếng gà xao xác gáy mau,
1124 Tiếng người đâu đã mé sau dậy dàng.
1125 Nàng càng thổn thức gan vàng,
1126 Sở Khanh đã rẽ dây cương lối nào!
1127 Một mình khôn biết làm sao,
1128 Dặm rừng bước thấp bước cao hãi hùng.
1129 Hoá nhi thật có nỡ lòng,
1130 Làm chi dày tía vò hồng lắm nau!
1131 Một đoàn đổ đến trước sau,
1132 Vuốt đâu xuống đất, cánh đâu lên trời?
1133 Tú bà tốc thẳng đến nơi,
1134 Hầm hầm áp điệu một hơi lại nhà.
1135 Hung hăng chẳng hỏi, chẳng tra,
1136 Đang tay vùi liễu, giập hoa tơi bời.
1137 Thịt da ai cũng là người,
1138 Lòng nào hồng rụng, thắm rời chẳng đau!
1139 Hết lời thú phục, khẩn cầu,
1140 Uốn lưng thịt đổ, cất đầu máu sa.
1141 Rằng: “Tôi chút phận đàn bà,
1142 “Nước non lìa cửa, lìa nhà đến đâỵ
1143 “Bây giờ sống thác ở tay,
1144 “Thân này đã đến thế này thì thôi!
1145 “Nhưng tôi có sá chi tôi.
1146 “Phận tôi đành vậy, vốn người để đâu?
1147 “Thân lươn bao quản lấm đầu,
1148 “Chút lòng trinh bạch từ sau cũng chừa”
1149 Được lời mụ mới tuỳ cơ,
1150 Bắt người bảo lĩnh, làm tờ cung chiêu.

Các tác phẩm khác

Nhà thơ Trần Tế Xương thương vợ  - Trần Hữu Nghiễm - Thơ

18/08/2013 15:52
Lượt xem 10833
Người thương vợ nhất nước
Chắc có lẽ là ông!
Thương thân cò lặn lội
Thương mặt nước đò đông

Khung trời ký ức  - Huyền Minh - Thơ

18/08/2013 15:45
Lượt xem 11156
Nhớ về Tú Xương

Quê hương tôi tận bên kia trái đất
Cách đại dương thăm thẳm một trời xa
Hai lăm năm lưu lạc bước xa nhà
Dòng nhật ký từng trang ghi đậm nét...

Xa xưa Sài Gòn  - Thăng Trầm - Thơ

18/08/2013 15:41
Lượt xem 11757
Sài gòn thuở ấy giờ ở đâu
Nguyễn Huệ Tự Do đã đổi màu
Còn đâu thơ mộng Tao Dàn cũ
muôn nét phai tàn Tú Xương đau

Thấy dễ mà khó  - Tăng Minh Luân - Thơ

18/08/2013 15:39
Lượt xem 9187
Lớp 12 lớp càng cao
Khuyên nhau gắng học cớ sao hay lười.
Học rồi giúp ích cho đời
Đừng như Chiêu Thống cỗng người hại dân.

Nắng phai  - Luân Tâm - Thơ

18/08/2013 15:36
Lượt xem 10775
Biết có còn chăng chút nắng phai
Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!

Nhớ Tú Xương  - Trần Hậu - Thơ

18/08/2013 15:34
Lượt xem 15331
Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh

Thơ tặng vợ  - Cao Thoại Châu - Thơ

18/08/2013 15:32
Lượt xem 12829
Không phải vợ ông Trần Tế Xương
nhà thơ có hai bàn tay trắng
có bãi xa thân cò cánh mỏng
tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông

Tự cười mình - Ii  - Tú Xương (Trần Tế Xương - Trần Cao Xương) - Thơ

18/08/2013 15:25
Lượt xem 10034
Lúc túng toan lên bán cả trời
Trời cười: thằng bé nó hay chơi...
Cho hay công nợ là như thế
Mà vẫn phong lưu suốt cả đời.

Tự cười mình - I  - Tú Xương (Trần Tế Xương - Trần Cao Xương) - Thơ

18/08/2013 15:24
Lượt xem 12555
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh
Vuốt râu nịnh bợ, con bu nó
Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh

Ta chẳng ra chi  - Tú Xương (Trần Tế Xương - Trần Cao Xương) - Thơ

18/08/2013 15:22
Lượt xem 13992
Nếu có khôn ngoan đã vợ nhờ,
Dại mà nhờ vợ, vợ làm ngơ.
Sáng nem, bữa tối đòi ăn chả,
Nay kiệu, ngày mai lại giở cờ.

Hiển thị 341 - 350 tin trong 498 kết quả