Thơ

Truyện Kiều 1451-1500 (tác phẩm có 3254 hàng)  - Nguyễn Du  - Thơ

22/08/2013 10:04
Lượt xem 15980

1451 Cười rằng: “Đã thế thì nên,
1452 “Mộc già hãy thử một thiên, trình nghề.”
1453 Nàng vâng cất bút tay đề,
1454 Tiên hoa trình trước án phê, xem tường.
1455 Khen rằng: “Giá lợt Thịnh Đường,
1456 “Tài này sắc ấy nghìn vàng chưa cân.
1457 “Thật là tài tử giai nhân,
1458 “Châu Trần còn có Châu Trần nào hơn!
1459 “Thôi đừng rước dữ, cưu hờn,
1460 “Làm chi lỡ nhịp cho đờn ngang cung.
1461 “Đã đưa đến trước cửa công,
1462 “Ngoài thì là lý, song trong là tình.
1463 “Dâu con trong đạo gia đình,
1464 “Thôi thì dẹp nỗi bất bình là xong!”
1465 Kíp truyền sắm sửa lễ công,
1466 Kiệu hoa lướt gió, đuốc hồng điểm sao.
1467 Bày hàng cổ xuý xôn xao,
1468 Song song đưa tới trướng đào sánh đôi.
1469 Thương vì hạnh, trọng vì tài.
1470 Thúc ông thôi cũng dẹp lời phong ba.
1471 Huệ lan sực nức một nhà,
1472 Từng cay đắng, lại mặn mà hơn xưa.
1473 Mảng vui rượu sớm cờ trưa,
1474 Đào đà phai thắm, sen vừa nảy xanh.
1475 Trướng hồ vắng vẻ đêm thanh,
1476 E tình nàng mới bày tình riêng chung:
1477 “Phận bồ từ vẹn chữ tòng,
1478 “Đổi thay nhạn yến đã hòng đầy niên.
1479 “Tin nhà ngày một vắng tin,
1480 “Mặn tình cát luỹ, lạt tình tao khang.
1481 “Nghĩ ra thật cũng nên dường,
1482 “Tăm hơi ai kẻ giữ giàng cho ta?
1483 “Trộm nghe kẻ lớn trong nhà,
1484 “ở vào khuôn phép, nói ra mối giường.
1485 “E thay những dạ phi thường,
1486 “Dễ dò rốn bể, khôn lường đáy sông!
1487 “Mà ta suốt một năm ròng,
1488 “Thế nào cũng chẳng dấu xong được nào.
1489 “Bấy chầy chưa tỏ tiêu hao,
1490 “Hoặc là trong có làm sao chăng là?
1491 “Xin chàng kíp liệu lại nhà,
1492 “Trước người đẹp ý, sau ta biết tình.
1493 “Đêm ngày giữ mực dấu quanh,
1494 “Rày lần, mai lữa, như hình chưa thông!”
1495 Nghe lời khuyên nhủ thong dong,
1496 Đành lòng Sinh mới quyết lòng hồi trang.
1497 Rạng ra gửi đến xuân đường,
1498 Thúc ông cũng vội giục chàng ninh gia.
1499 Tiễn đưa một chén quan hà,
1500 Xuân đình thoắt đã dạo ra cao đình.

Các tác phẩm khác

Ngài và Anh, Cô và Em  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:47
Lượt xem 12819
Nàng buột miệng đổi tiếng Ngài trống rỗng,
Thành tiếng Anh thân thiết đậm đà,
Và gợi lên trong lòng đang say đắm
Bao ước mơ tràn hạnh phúc reo ca.

Gửi em ...  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:45
Lượt xem 10229
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mặt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.

Gửi...  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:44
Lượt xem 12505
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.

Gửi Chaadaev  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:43
Lượt xem 7983
Sự bịp bợm của tình, mơ, danh vọng
Mơn trớn ta chẳng được bao lâu
Những trò vui ngày thơ thoáng bóng,
Như mộng đêm, như sương sớm tan mau.

Tỉnh giấc  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:42
Lượt xem 5425
Ước mơ, ước mơ
Ngọt ngào em đâủ
Em đâu, em đâu
Niềm vui đêm tốỉ

Biển  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:39
Lượt xem 12382
Tôi chưa ra biển bao giờ
Ngỡ biển xanh, xanh màu im lặng
Tôi chưa yêu bao giờ
Ngỡ tình yêu là ảo mộng

Mẹ ơi  - Đồng Đức Bốn - Thơ

18/08/2013 10:34
Lượt xem 14932
Bây giờ con chẳng có gì
Cúi đầu lạy mẹ con đi về trời
Chỉ xin mẹ một tiếng cười
Và câu hát thuở mẹ ngồi ru con

Chợ buồn  - Đồng Đức Bốn - Thơ

18/08/2013 10:33
Lượt xem 13941
Chợ buồn đem bán những vui
Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em.
Chợ buồn bán nhớ cho quên
Bán mưa cho nắng bán đêm cho ngày.

Sông Thương ngày không em  - Đồng Đức Bốn - Thơ

18/08/2013 10:32
Lượt xem 10090
Không em ra ngõ kéo diều
Nào ngờ được mảnh trăng chiều trên tay.
Luồn kim vào nhớ để may
Chỉ yêu cứ đứt trên tay mình cầm.

Đây thôn Vĩ Dạ - một giấc mơ về cuộc đời Hàn Mặc Tử  - Hàn Mặc Tử - Thơ

18/08/2013 10:15
Lượt xem 10654
Trong số các thi nhân thời Thơ mới (1932-1945) có lẽ không mấy người có số phận ai oán, nghiệt ngã như Hàn Mặc Tử. Vận mệnh cay đắng của thi sĩ như được tiên báo trước qua ý nghĩa từng bút danh mà người con gần cả cuộc đời gắn bó với vùng đất Quy Nhơn đầy nắng và gió đã mang trước đó: Phong Trần (gió bụi), Lệ Thanh (tiếng của nước mắt), Hàn Mặc Tử (người đi trong màn lạnh). Người thơ ấy với nỗi lòng quặn thắt “trải niềm đau trên giấy mong manh” ấy để lại cho đời nhiều thi phẩm bất hủ, trong đó có Đây thôn Vĩ Dạ.

Hiển thị 351 - 360 tin trong 491 kết quả