Thơ

Truyện Kiều 1751-1800 (tác phẩm có 3254 hàng)  - Nguyễn Du  - Thơ

21/08/2013 22:32
Lượt xem 9691

1751 Dạy rằng: “May rủi đã đành,
1752 “Liễu bồ mình giữ lấy mình cho hay.
1753 “Cũng là oan nghiệp chi đây,
1754 “Sa cơ mới đến thế này, chẳng dưng.
1755 “ở đây tai vách mạch rừng.
1756 “Thấy ai người cũ cũng đừng nhìn chi.
1757 “Kẻo khi sấm sét bất kỳ,
1758 “Con ong, cái kiến, kêu gì được oan!”
1759 Nàng càng giọt ngọc như chan,
1760 Nỗi lòng luống những bàng hoàng niềm tây:
1761 “Phong trần kiếp đã chịu đầy,
1762 “Lầm than, lại có thứ này bằng hai!
1763 “Phận sao bạc chẳng vừa thôi?
1764 “Khăng khăng buộc mãi lấy người hồng nhan!
1765 “Đã đành túc trái tiền oan,
1766 “Cũng liều ngọc nát, hoa tàn mà chi!”
1767 Những là nương náu qua thì,
1768 Tiểu thư phải buổi mới về ninh gia,
1769 Mẹ con trò chuyện lân la,
1770 Phu nhân mới gọi nàng ra dạy lời:
1771 “Tiểu thư, dưới trướng thiếu người,
1772 “Cho về bên ấy theo đòi lầu trang.”
1773 Lĩnh lời, nàng mới theo sang,
1774 Biết đâu địa ngục, thiên đàng là đâu!
1775 Sớm khuya khăn mặt, lược đầu,
1776 Phận con hầu, giữ con hầu, dám sai!
1777 Phải đêm êm ả chiều trời,
1778 Trúc tơ, hỏi đến nghề chơi mọi ngày.
1779 Lĩnh lời, nàng mới lựa dây,
1780 Nỉ non, thánh thót, dễ say lòng người!
1781 Tiểu thư xem cũng thương tài,
1782 Khuôn uy dường cũng bớt vài bốn phân.
1783 Cửa người, đày đoạ chút thân,
1784 Sớm ngơ ngẩn bóng, đêm năn nỉ lòng.
1785 Lâm-tri chút nghĩa đèo bòng,
1786 Nước non để chữ “tương phùng” kiếp sau!
1787 Bốn phương mây trắng một màu,
1788 Trông vời cố quốc biết đâu là nhà?
1789 Lần lần tháng trọn ngày qua,
1790 Nỗi gần, nào biết đường xa thế này?
1791 Lâm-tri từ thuở uyên bay,
1792 Buồng không thương kẻ tháng ngày chiếc thân.
1793 Mày ai trăng mới in ngần,
1794 Phấn thừa hương cũ bội phần xót xa!
1795 Sen tàn, cúc lại nở hoa,
1796 Sầu dài, ngày ngắn, đông đà sang xuân.
1797 Tìm đâu cho thấy cố nhân?
1798 Lấy câu vận mệnh khuây dần nhớ thương.
1799 Chạnh niềm, nhớ cảnh gia hương,
1800 Nhớ quê, chàng lại tìm đường thăm quê.

Các tác phẩm khác

Người đi tìm hình của nước  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:07
Lượt xem 9008
Đất nước đẹp vô cùng. Nhưng Bác phải ra đi
Cho tôi làm sóng dưới con tàu đưa tiễn Bác!
Khi bờ bãi dần lui, làng xóm khuất,
Bốn phía nhìn không một bóng hàng tre.

Trưa đơn giản  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:06
Lượt xem 13591
Trưa quanh vườn. Và võng gió an lành
Ngang phòng trưa, ru hồn nhẹ cây xanh.

Tình ca ban mai  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:05
Lượt xem 8364
Em đi, như chiều đi
Gọi chim vườn bay hết
Em về tựa mai về
Rừng non xanh lộc biếc

Nhớ em nơi huyện nhỏ  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:03
Lượt xem 15656
em đi về Kiến Xương
mùa này mưa bão lắm
phòng anh mờ hơi sương
nhớ em nhu nhớ nắng

Trừ đi  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:03
Lượt xem 14563
Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ
Có phải tôi viết đâu? Một nửa
Cái cần viết vào thơ, tôi đã giết đi rồi!
Giết một tiếng đau, giết một tiếng cười,

Thu  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:02
Lượt xem 22027
Chao ơi! Thu đã tới rồi sao?
Thu trước vừa qua mới độ nào!
Mới độ nào đây, hoa rạn vỡ,
Nắng hồng choàng ấp dãy bàng cao.

Đêm tập kết  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:01
Lượt xem 14934
Gà ơi đừng gáy vội
Tinh mơ là xuống tàu
Ta đi thì địch tới
Gà ơi, mày nỡ sao?

Tiếng hát con tàu  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:00
Lượt xem 17672
Tây bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc?
Khi lòng ta đã hóa những con tàu
Khi tổ quốc bốn bề lên tiếng hát
Tâm hồn ta là Tây Bắc, chứ còn đâu.

Một người thường  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 18:58
Lượt xem 11852
Người nông dân ấy đã bốc mộ cho hàng trăm thương binh
Xác anh em và xác con mình
Xác anh em và xác con mình
Anh xếp trên giường nhà anh như họ còn nằm ngủ

Giếng  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 18:57
Lượt xem 25056
Hằng ngày anh khoét sâu vào hang, vào giếng thẳm lòng mình
Xem cái vết thương nội tâm kia là tài sản
Đi đâu, làm cũng lắng nghe tiếng vang từ giếng, từ hang động ấy
Cái nỗi đau riêng anh chẳng muốn lành.

Hiển thị 281 - 290 tin trong 485 kết quả