Thơ

Truyện Kiều 2451-2500 (tác phẩm có 3254 hàng)  - Nguyễn Du  - Thơ

21/08/2013 22:15
Lượt xem 11518

2451 Có quan tổng đốc trọng thần,
2452 Là Hồ Tôn Hiến, kinh luân gồm tài.
2453 Đẩy xe vâng chỉ đặc sai,
2454 Tiện nghi bát tiễu, việc ngoài đổng nhung.
2455 Biết Từ là đấng anh hùng,
2456 Biết nàng cũng dự quân trung luận bàn.
2457 Đóng quân, làm chước chiêu an,
2458 Ngọc vàng gấm vóc, sai quan thuyết hàng.
2459 Lại riêng một lễ với nàng,
2460 Hai tên thể nữ, ngọc vàng nghìn cân.
2461 Tin vào gửi trước trung quân,
2462 Từ công riêng hãy mười phân hồ đồ.
2463 Một tay gây dựng cơ đồ,
2464 Bấy lâu bể Sở, sông Ngô tung hoành!
2465 Bó thân về với triều đình,
2466 Hàng thần lơ láo, phận mình ra đâu?
2467 áo xiêm ràng buộc lấy nhau,
2468 Vào luồn ra cúi công hầu mà chi?
2469 Sao bằng riêng một biên thuỳ,
2470 Sức này, đã dễ làm gì được nhau?
2471 Chọc trời, quấy nước, mặc dầu,
2472 Dọc ngang nào biết trên đầu có ai?
2473 Nàng thời thật dạ tin người,
2474 Lễ nhiều, nói ngọt, nghe lời dễ xiêu.
2475 Nghĩ mình mặt nước cánh bèo,
2476 Đã nhiều lưu lạc, lại nhiều gian truân.
2477 Bằng nay chịu tiếng vương thần.
2478 Thênh thênh đường cái, thanh vân hẹp gì!
2479 Công tư vẹn cả hai bề,
2480 Dần dà rồi sẽ liệu về cố hương.
2481 Cũng ngôi mệnh phụ đường đường,
2482 Nở nang mày mặt, rỡ ràng mẹ cha.
2483 Trên vì nước, dưới vì nhà,
2484 Một là đắc hiếu, hai là đắc trung.
2485 Chẳng hơn chiếc bách giữa dòng,
2486 E dè sóng gió, hãi hùng cỏ hoa.
2487 Nhân khi bàn bạc gần xa,
2488 Thừa cơ, nàng mới bàn ra nói vào.
2489 Rằng: “Trong Thánh trạch dồi dào,
2490 “Tưới ra đã khắp, thấm vào đã sâu.
2491 “Bình thành công đức bấy lâu,
2492 “Ai ai cũng đội trên đầu xiết bao!
2493 “Ngẫm từ gây việc binh đao,
2494 “Đống xương Vô-định đã cao bằng đầu.
2495 “Làm chi để tiếng về sau,
2496 “Nghìn năm ai có khen đâu Hoàng Sào!
2497 “Sao bằng lộc trọng, quyền cao,
2498 “Công danh ai dứt lối nào cho qua?”
2499 Nghe lời nàng nói mặn mà,
2500 Thế công Từ mới trở ra thế hàng.

Các tác phẩm khác

Ngài và Anh, Cô và Em  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:47
Lượt xem 12815
Nàng buột miệng đổi tiếng Ngài trống rỗng,
Thành tiếng Anh thân thiết đậm đà,
Và gợi lên trong lòng đang say đắm
Bao ước mơ tràn hạnh phúc reo ca.

Gửi em ...  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:45
Lượt xem 10222
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mặt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.

Gửi...  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:44
Lượt xem 12503
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.

Gửi Chaadaev  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:43
Lượt xem 7983
Sự bịp bợm của tình, mơ, danh vọng
Mơn trớn ta chẳng được bao lâu
Những trò vui ngày thơ thoáng bóng,
Như mộng đêm, như sương sớm tan mau.

Tỉnh giấc  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:42
Lượt xem 5425
Ước mơ, ước mơ
Ngọt ngào em đâủ
Em đâu, em đâu
Niềm vui đêm tốỉ

Biển  - Puskin - Thơ

18/08/2013 10:39
Lượt xem 12381
Tôi chưa ra biển bao giờ
Ngỡ biển xanh, xanh màu im lặng
Tôi chưa yêu bao giờ
Ngỡ tình yêu là ảo mộng

Mẹ ơi  - Đồng Đức Bốn - Thơ

18/08/2013 10:34
Lượt xem 14930
Bây giờ con chẳng có gì
Cúi đầu lạy mẹ con đi về trời
Chỉ xin mẹ một tiếng cười
Và câu hát thuở mẹ ngồi ru con

Chợ buồn  - Đồng Đức Bốn - Thơ

18/08/2013 10:33
Lượt xem 13941
Chợ buồn đem bán những vui
Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em.
Chợ buồn bán nhớ cho quên
Bán mưa cho nắng bán đêm cho ngày.

Sông Thương ngày không em  - Đồng Đức Bốn - Thơ

18/08/2013 10:32
Lượt xem 10088
Không em ra ngõ kéo diều
Nào ngờ được mảnh trăng chiều trên tay.
Luồn kim vào nhớ để may
Chỉ yêu cứ đứt trên tay mình cầm.

Đây thôn Vĩ Dạ - một giấc mơ về cuộc đời Hàn Mặc Tử  - Hàn Mặc Tử - Thơ

18/08/2013 10:15
Lượt xem 10654
Trong số các thi nhân thời Thơ mới (1932-1945) có lẽ không mấy người có số phận ai oán, nghiệt ngã như Hàn Mặc Tử. Vận mệnh cay đắng của thi sĩ như được tiên báo trước qua ý nghĩa từng bút danh mà người con gần cả cuộc đời gắn bó với vùng đất Quy Nhơn đầy nắng và gió đã mang trước đó: Phong Trần (gió bụi), Lệ Thanh (tiếng của nước mắt), Hàn Mặc Tử (người đi trong màn lạnh). Người thơ ấy với nỗi lòng quặn thắt “trải niềm đau trên giấy mong manh” ấy để lại cho đời nhiều thi phẩm bất hủ, trong đó có Đây thôn Vĩ Dạ.

Hiển thị 331 - 340 tin trong 471 kết quả