Thơ

Truyện Kiều 251-300 (tác phẩm có 3254 hàng)  - Nguyễn Du  - Thơ

22/08/2013 11:22
Lượt xem 14801

251 Tuần trăng khuyết, đĩa dầu hao,
252 Mặt mơ tưởng mặt, lòng ngao ngán lòng.
253 Phòng văn hơi giá như đồng,
254 Trúc se ngọn thỏ, tơ chùng phím loan.
255 Mành Tương phân phất gió đàn,
256 Hương gây mùi nhớ, trà khan giọng tình.
257 Ví chăng duyên nợ ba sinh,
258 Làm chi đem thói khuynh thành trêu ngươi?
259 Bâng khuâng nhớ cảnh, nhớ người,
260 Nhớ nơi kỳ ngộ, vội dời chân đi.
261 Một vùng cỏ mọc xanh rì,
262 Nước ngâm trong vắt, thấy gì nữa đâu!
263 Gió chiều như gợi cơn sầu,
264 Vi lô hiu hắt như màu khơi trêu.
265 Nghề riêng nhớ ít, tưởng nhiều,
266 Xăm xăm đè nẻo Lam-kiều lần sang.
267 Thâm nghiêm kín cổng cao tường,
268 Cạn dòng lá thắm, dứt đường chim xanh.
269 Lơ thơ tơ liễu buông mành.
270 Con oanh học nói trên cành mỉa mai.
271 Mấy lần cửa đóng then cài,
272 Đầy thềm hoa rụng, biết người ở đâu?
273 Tần ngần đứng suốt giờ lâu,
274 Dạo quanh, chợt thấy mé sau có nhà.
275 Là nhà Ngô Việt thương gia,
276 Phòng không để đó người xa chưa về.
277 Lấy điều du học hỏi thuê,
278 Túi đàn, cặp sách, đề huề dọn sang.
279 Có cây, có đá, sẵn sàng.
280 Có hiên Lãm thuý, nét vàng chưa phai.
281 Mừng thầm chốn ấy chữ bài,
282 Ba sinh âu hẳn duyên trời chi đây!
283 Song hồ nửa khép cánh mây,
284 Tường đông ghé mắt, ngày ngày hằng trông.
285 Tấc gang động khoá nguồn phong,
286 Tuyệt mù nào thấy bóng hồng vào ra.
287 Nhẫn từ quán khách lân la,
288 Tuần trăng thấm thoát nay đà thèm hai.
289 Cách tường phải buổi êm trời,
290 Dưới đào dường có bóng người thướt tha.
291 Buông cầm, xốc áo, vội ra,
292 Hương còn thơm nức, người đà vắng tanh!
293 Lần theo tường gấm dạo quanh,
294 Trên đào nhác thấy một cành kim thoa.
295 Giơ tay với lấy về nhà.
296 “Này trong khuê các, đâu mà đến đây?
297 “Ngẫm âu người ấy, báu này,
298 “Chẳng duyên chưa dễ vào tay ai cầm!”
299 Liền tay ngắm nghía biếng nằm,
300 Hãy còn thoang thoảng hương trầm chưa phai.

Các tác phẩm khác

Người đi tìm hình của nước  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:07
Lượt xem 9008
Đất nước đẹp vô cùng. Nhưng Bác phải ra đi
Cho tôi làm sóng dưới con tàu đưa tiễn Bác!
Khi bờ bãi dần lui, làng xóm khuất,
Bốn phía nhìn không một bóng hàng tre.

Trưa đơn giản  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:06
Lượt xem 13591
Trưa quanh vườn. Và võng gió an lành
Ngang phòng trưa, ru hồn nhẹ cây xanh.

Tình ca ban mai  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:05
Lượt xem 8367
Em đi, như chiều đi
Gọi chim vườn bay hết
Em về tựa mai về
Rừng non xanh lộc biếc

Nhớ em nơi huyện nhỏ  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:03
Lượt xem 15662
em đi về Kiến Xương
mùa này mưa bão lắm
phòng anh mờ hơi sương
nhớ em nhu nhớ nắng

Trừ đi  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:03
Lượt xem 14563
Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ
Có phải tôi viết đâu? Một nửa
Cái cần viết vào thơ, tôi đã giết đi rồi!
Giết một tiếng đau, giết một tiếng cười,

Thu  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:02
Lượt xem 22033
Chao ơi! Thu đã tới rồi sao?
Thu trước vừa qua mới độ nào!
Mới độ nào đây, hoa rạn vỡ,
Nắng hồng choàng ấp dãy bàng cao.

Đêm tập kết  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:01
Lượt xem 14934
Gà ơi đừng gáy vội
Tinh mơ là xuống tàu
Ta đi thì địch tới
Gà ơi, mày nỡ sao?

Tiếng hát con tàu  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 19:00
Lượt xem 17677
Tây bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc?
Khi lòng ta đã hóa những con tàu
Khi tổ quốc bốn bề lên tiếng hát
Tâm hồn ta là Tây Bắc, chứ còn đâu.

Một người thường  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 18:58
Lượt xem 11858
Người nông dân ấy đã bốc mộ cho hàng trăm thương binh
Xác anh em và xác con mình
Xác anh em và xác con mình
Anh xếp trên giường nhà anh như họ còn nằm ngủ

Giếng  - Chế Lan Viên - Thơ

18/08/2013 18:57
Lượt xem 25065
Hằng ngày anh khoét sâu vào hang, vào giếng thẳm lòng mình
Xem cái vết thương nội tâm kia là tài sản
Đi đâu, làm cũng lắng nghe tiếng vang từ giếng, từ hang động ấy
Cái nỗi đau riêng anh chẳng muốn lành.

Hiển thị 311 - 320 tin trong 515 kết quả