Thơ

Truyện Kiều 2601-2650 (tác phẩm có 3254 hàng)  - Nguyễn Du  - Thơ

21/08/2013 21:02
Lượt xem 15447

2601 Kiệu hoa áp thẳng xuống thuyền,
2602 Lá màn rủ thấp, ngọn đèn khêu cao.
2603 Nàng càng ủ liễu phai đào,
2604 Trăm phần nào có phần nào phần tươi?
2605 Đành thân cát dập, sóng vùi,
2606 Cướp công cha mẹ, thiệt đời thông minh!
2607 Chân trời mặt biển lênh đênh,
2608 Nắm xương biết gửi tử sinh chốn nào!
2609 Duyên đâu, ai dứt tơ đào,
2610 Nợ đâu, ai đã dắt vào tận tay?
2611 Thân sao, thân đến thế này?
2612 Còn ngày nào cũng dư ngày ấy thôi!
2613 Đã không biết sống là vui,
2614 Tấm thân nào biết thiệt thòi là thương!
2615 Một mình cay đắng trăm đường,
2616 Thôi thì nát ngọc tan vàng thì thôi!
2617 Mảnh trăng đã gác non đoài,
2618 Một mình luống những đứng ngồi chưa xong.
2619 Triều đâu nổi tiếng đùng đùng,
2620 Hỏi ra mới biết rằng sông Tiền – đường,
2621 Nhớ lời thần mộng rõ ràng,
2622 Này thôi hết kiếp đoạn tràng là đây!
2623 “Đạm Tiên, nàng hỡi, có hay!
2624 “Hẹn ta thì đợi dưới này rước ta.”
2625 Dưới đèn sẵn bức tiên hoa,
2626 Một thiên tuyệt bút, gọi là để sau.
2627 Cửa bồng vội mở rèm châu,
2628 Trời cao, biển rộng, một màu bao la.
2629 Rằng: “Từ công hậu đãi ta,
2630 “Chút vì việc nước mà ra phụ lòng.
2631 “Giết chồng mà lại lấy chồng,
2632 “Mặt nào mà lại đứng trong cõi đời?
2633 “Thôi thì một thác cho rồi,
2634 “Tấm lòng phó mặc trên trời, dưới sông!”
2635 Trông vời con nước mênh mông,
2636 Đem mình gieo xuống giữa dòng trường giang.
2637 Thổ quan theo vớt vội vàng,
2638 Thì đà đắm ngọc, chìm hương cho rồi!
2639 Thương thay cũng một kiếp người,
2640 Hại thay, mang lấy sắc tài làm chi!
2641 Những là oan khổ lưu ly,
2642 Chờ cho hết kiếp, còn gì là thân?
2643 Mười lăm năm bấy nhiêu lần,
2644 Làm gương cho khách hồng quần thử soi!
2645 Đời người đến thế thì thôi!
2646 Trong cơ âm cực, dương hồi, khôn hay.
2647 Mấy người hiếu nghĩa xưa nay,
2648 Trời làm chi đến lâu ngày càng thương!
2649 Giác Duyên từ tiết giã nàng,
2650 Đeo bầu quảy níp, rộng đường vân du.

Các tác phẩm khác

Nhà thơ Trần Tế Xương thương vợ  - Trần Hữu Nghiễm - Thơ

18/08/2013 15:52
Lượt xem 10833
Người thương vợ nhất nước
Chắc có lẽ là ông!
Thương thân cò lặn lội
Thương mặt nước đò đông

Khung trời ký ức  - Huyền Minh - Thơ

18/08/2013 15:45
Lượt xem 11156
Nhớ về Tú Xương

Quê hương tôi tận bên kia trái đất
Cách đại dương thăm thẳm một trời xa
Hai lăm năm lưu lạc bước xa nhà
Dòng nhật ký từng trang ghi đậm nét...

Xa xưa Sài Gòn  - Thăng Trầm - Thơ

18/08/2013 15:41
Lượt xem 11751
Sài gòn thuở ấy giờ ở đâu
Nguyễn Huệ Tự Do đã đổi màu
Còn đâu thơ mộng Tao Dàn cũ
muôn nét phai tàn Tú Xương đau

Thấy dễ mà khó  - Tăng Minh Luân - Thơ

18/08/2013 15:39
Lượt xem 9182
Lớp 12 lớp càng cao
Khuyên nhau gắng học cớ sao hay lười.
Học rồi giúp ích cho đời
Đừng như Chiêu Thống cỗng người hại dân.

Nắng phai  - Luân Tâm - Thơ

18/08/2013 15:36
Lượt xem 10771
Biết có còn chăng chút nắng phai
Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!

Nhớ Tú Xương  - Trần Hậu - Thơ

18/08/2013 15:34
Lượt xem 15327
Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh

Thơ tặng vợ  - Cao Thoại Châu - Thơ

18/08/2013 15:32
Lượt xem 12815
Không phải vợ ông Trần Tế Xương
nhà thơ có hai bàn tay trắng
có bãi xa thân cò cánh mỏng
tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông

Tự cười mình - Ii  - Tú Xương (Trần Tế Xương - Trần Cao Xương) - Thơ

18/08/2013 15:25
Lượt xem 10022
Lúc túng toan lên bán cả trời
Trời cười: thằng bé nó hay chơi...
Cho hay công nợ là như thế
Mà vẫn phong lưu suốt cả đời.

Tự cười mình - I  - Tú Xương (Trần Tế Xương - Trần Cao Xương) - Thơ

18/08/2013 15:24
Lượt xem 12549
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh
Vuốt râu nịnh bợ, con bu nó
Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh

Ta chẳng ra chi  - Tú Xương (Trần Tế Xương - Trần Cao Xương) - Thơ

18/08/2013 15:22
Lượt xem 13987
Nếu có khôn ngoan đã vợ nhờ,
Dại mà nhờ vợ, vợ làm ngơ.
Sáng nem, bữa tối đòi ăn chả,
Nay kiệu, ngày mai lại giở cờ.

Hiển thị 311 - 320 tin trong 468 kết quả