Thơ

Truyện Kiều 2951-3000 (tác phẩm có 3254 hàng)  - Nguyễn Du  - Thơ

21/08/2013 21:17
Lượt xem 8591

2951 Sắm xanh xe ngựa vội vàng,
2952 Hai nhà cũng thuận một đường phó quan.
2953 Xảy nghe thế giặc đã tan,
2954 Sóng êm Phúc-kiến, lửa tàn Chiết-giang.
2955 Được tin, Kim mới rủ Vương.
2956 Tiện đường, cùng lại tìm nàng sau xưa
2957 Hàng-châu đến đó bấy giờ,
2958 Thật tin hỏi được tóc tơ rành rành.
2959 Rằng: “Ngày hôm nọ giao binh,
2960 “Thất cơ Từ đã thu linh trận tiền.
2961 “Nàng Kiều công cả chẳng đền,
2962 “Lệnh quan lại bắt ép duyên thổ tù.
2963 “Nàng đà gieo ngọc trầm châu,
2964 “Sông Tiền-đường đó, ấy mồ hồng nhan!”
2965 Thương ôi! Không hợp mà tan,
2966 Một nhà vinh hiển, riêng oan một nàng!
2967 Chiêu hồn, thiết vị, lễ thường,
2968 Giải oan, lập một đàn tràng bên sông.
2969 Ngọn triều non bạc trùng trùng,
2970 Vời trông còn tưởng cánh hồng lúc gieo.
2971 Tình thâm, bể thẳm, lạ điều,
2972 Nào hồn tinh vệ biết theo chốn nào?
2973 Cơ duyên đâu bỗng lạ sao?
2974 Giác Duyên đâu bỗng tìm vào đến nơi!
2975 Trông lên linh vị chữ bài,
2976 Thất kinh mới hỏi: “Những người đâu ta?
2977 “Với nàng thân thích gần xa?
2978 “Người còn sao bỗng làm ma khóc người?”
2979 Nghe tin ngơ nhác rụng rời,
2980 Xúm quanh kể lể, rộn lời hỏi tra:
2981 “Này chồng, này mẹ, này cha,
2982 “Này là em ruột, này là em dâu.
2983 “Thật tin nghe đã bấy lâu,
2984 “Pháp sư dạy thế, sự đâu lạ dường!”
2985 Sư rằng: “Nhân quả với nàng,
2986 “Lâm-tri buổi trước, Tiền-đường buổi sau.
2987 “Khi nàng gieo ngọc trầm châu,
2988 “Đón nhau tôi đã gặp nhau rước về.
2989 “Cùng nhau nương cửa Bồ đề,
2990 “Thảo am đó, cũng gần kề chẳng xa.
2991 “Phật tiền ngày bạc lân la,
2992 “Đăm đăm nàng cũng nhớ nhà khôn khuây…”
2993 Nghe tin nở mặt nở mày,
2994 Mừng nào lại quá mừng này nữa chăng?
2995 Từ phen chiếc lá lìa rừng,
2996 Thăm tìm luống những liệu chừng nước mây
2997 Rõ ràng hoa rụng hương bay.
2998 Kiếp sau hoạ thấy, kiếp này hẳn thôi!
2999 Minh dương đôi ngả chắc rồi.
3000 Cõi trần mà lại thấy người cửu nguyên!

Các tác phẩm khác

Khuyên nhủ người đời  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:50
Lượt xem 10781
Chớ chê người ngắn cậy ta dài
Hơn kém dù ai cũng mặc ai
Vị nọ có bùi, không có ngọt
Mùi kia chầy thắm, lại chầy phai

Chớ cậy rằng hơn  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:49
Lượt xem 20127
Làm người hay một, hóa hay hai
Chớ cậy rằng khôn, chớ cậy tài
Trực tiết cho bền bằng sắt đá
Ði đường ngẫm hết chốn chông gai

Có phúc có phần  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:48
Lượt xem 20355
Trời sinh, trời ắt đã dành phần
Tu hãy cho hiền, dạ có nhân
Khó chớ oán thân, thân mới nhẹ
Giàu mà yêu chúng, chúng càng gần

Vô sự là hơn  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:47
Lượt xem 15114
Hễ kẻ trêu người, kẻ phải lo
Chẳng bằng vô sự ngáy o o
Tay kia khéo nắm, còn hơn mở
Miệng nọ hay cười, có lúc ho

Dĩ hòa vi quý  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:46
Lượt xem 10444
Ở thế đừng tranh tiếng trượng phu
Làm chi cho có sự đôi co
Ðấy cậy đấy khôn, đây chẳng nhịn
Ðây rằng đây phải, đấy không thua

Của nặng hơn người  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:45
Lượt xem 14101
Ðời nay nhân nghĩa tựa vàng mười
Có của thì hơn hết mọi lời
Trước đến tay không, nào thiết hỏi
Sau vào gánh nặng, lại vui cười

Cảnh nhàn  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:44
Lượt xem 13462
Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao

Lòng vô sự  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:43
Lượt xem 15195
Trải nguy nan đã mấy phen
Thân nhàn phúc lại được về nhàn
Niềm xưa trung ái thề chẳng phụ
Cảnh cũ điền viên thú đã quen

Mùa thu đi chơi thuyền  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:43
Lượt xem 7474
Nước xuôi nước ngược, sóng dâng triều
Thuyền khách chơi thu, nọ phải dìu
Chèo vượt bóng trăng, nhân lúc hứng
Buồm giong ngọn gió mặc cơn siêu

Mặc chê khen  - Nguyễn Bỉnh Khiêm - Thơ

21/08/2013 19:42
Lượt xem 18384
Thị phi chẳng quản, mặc chê khen
Ngu dại chan chan, tính đã quen
Cảnh cũ điền viên, tìm chốn cũ
Khách nhàn sơn dã, dưỡng thân quèn

Hiển thị 41 - 50 tin trong 461 kết quả