Từ phút ấy - Bùi Minh Quốc - Thơ
Anh đến với đời tôi từ phút ấy
Khi mười viên đạn Mỹ bắn trúng anh
Bắn vào tôi - tôi hình dung và chợt thấy
Lần đầu tiên trong đời hiểu nghĩa tuổi thanh xuân
Tôi là kẻ cùng anh cất tiếng chào đời giữa năm bốn mươi đen tối
Tổ quốc ta giặc giày xéo điên cuồng
Mạ bế ta đi suốt những nẻo đường lạnh đói
Khúc hát ru ta là khúc hát căm hờn.
Miền Bắc tự do. Tôi là em thiếu niên cắp sách đến trường.
Một ngôi trường xinh xắn giưới hàng dương
Mà anh Giót anh Đàn khi ngã xuống
Thấy hiện ra như cả một thiên đường.
Tôi đã được nuôi dạy trong bình yên hạnh phúc
Những năm tháng đất nước chẳng bình yên
Miền Nam miền Nam, bao đồng chí đồng bào đang ngã gục...
Tiếng súng bên trời đau nhói con tim
Tiếng súng bên trời dựng tôi dậy trong đêm
Rồi sẽ có ngày các con tôi chúng hỏi:
Tuổi trẻ của cha đã sống thế nào ?
Tôi không thể quay đầu nói dối
Mặt cầu an vờ dây đất chiến hào.
Hôm nay tôi nhìn đâu cũng gặp cái nhìn của Trỗi
Cám ơn anh, cám ơn anh, chính phút cuối cùng...
Hạnh phúc thay khi nhìn mắt những anh hùng
Ta được thấy lòng mình không bối rối!
10-1964
Đường tới thành phố (2) - Hữu Thỉnh - Thơ
Đường tới thành phố (3) - Hữu Thỉnh - Thơ
Đường tới thành phố (4) - Hữu Thỉnh - Thơ
Đường tới thành phố (5) - Hữu Thỉnh - Thơ
Em - Hữu Thỉnh - Thơ
Em còn nhớ chăng - Hữu Thỉnh - Thơ
Giấc ngủ trên đường ra trận - Hữu Thỉnh - Thơ
Gởi từ đảo nhỏ - Hữu Thỉnh - Thơ
Hạnh phúc - Hữu Thỉnh - Thơ
Hỏi - Hữu Thỉnh - Thơ
Hiển thị 531 - 540 tin trong 2253 kết quả