Thơ

Tuổi thơ  - Thuận Hữu  - Thơ

20/12/2014 19:08
Lượt xem 15237

Có khi nào về lại với tuổi thơ
Cùng bạn bè ngâm mình trong nước biển?
Có những phút giây lòng xao xuyến
Nhớ về năm tháng đã đi qua
Kỷ niệm cuối cùng từ giã tuổi thơ
Là bỗng thấy bồi hồi nắm tay người bạn gái
Là buổi sáng ra đi mùa hè năm ấy
Mẹ tiễn con đến tận đầu làng
Cái cầu dá - đêm qua vừa mới gặp em
Cũng là chỗ sáng nay mẹ đứng nhìn theo mãi
Thảng thốt cả quãng đời khi ngoái đầu nhìn lại
Vẫn thấy bóng mẹ già biết mấyyêu thương...
Từ ấy đến nay
Đã đi qua biết mấy nẻo đường
Đã qua biết bao ngày tháng
Chỉ biết mình không còn bé bỏng
Trong cái bắt tay sôi nổi của bạn bè
Những đêm dài không ngủ lắng tai nghe
Tiếng sóng tuổi thơ
Tiếng reo hò đùa vui trên bãi cát
Những buổi cởi trần đi bắt sò bắt ốc
Cùng bạn bè bốc cát ném nhau
Đêm ngả mình trên cát đếm trời sao
Gửi ước mơ tuổi thơ vào vũ trụ
Ngôi sao rơi vào câu chuyện cổ
Ông Trăng đi vào ca dao...
Chú Cuội cây đa bé lại tự hồi nào
Khi ngọn gió nồm đẩy trôi cây buồm năm tháng
Trốn dưới khoang thuyền ngày theo cha đi biển
Ngỡ ngàng lòng mở rộng một dại dương
Đứng mũi thuyền nhìn sóng đẩy mặt trời lên
Mà không biết bình minh trên biển đẹp
(Để bây giờ nỗi nhớ mong day dứt
Lại bắt đầu từ buổi mặt trời lên)
Cánh hải âu dập dìu trong kỷ niệm triền miên
Đưa tuổi thơ đi khắp những phương trời quen lạ
Dẫu đi hoài vẫn thấy điều mới mẻ
Vẫn thấy lòng như con trẻ trước núi sông
Sáng mai này trời như xanh hơn
Lòng ta trẻ lại
Nghe bâng khuâng tiếng thời gian gọi:
- Tuổi thơ
Tự hỏi lòng mình: lớn tự bao giờ?
ừ, từ giã tuổi thơ từ buổi ấy
Từ buổi bồi hồi nắm tay nguời bạn gái
Buổi phượng cháy đỏ trời mẹ tiễn ta đi...

1977

Các tác phẩm khác

Báo động  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:23
Lượt xem 19682
Buổi sáng ấy
Ta không quên
Hình dáng những chiếc tàu há mồm ngoạm vào thành phố
Trên bến đổ quân của trăm năm giặc Pháp

Bếp lửa rừng  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:23
Lượt xem 22175
Bếp lửa quây quần suốt mấy anh em
Không ai nhìn ai, chúng tôi nhìn lửa
ở đó cháy cùng ý nghĩ
Và tỏa hồng trên mỗi trán say mê.

Bước chân - ngọn đèn  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:22
Lượt xem 23820
Tiếng chân bước rất êm
Bàn chân không để dấu
Mà bền mà nung nấu
Chân của người đi đêm

Cái nền căm hờn  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:21
Lượt xem 17112
Những cái nền tro xám
Để lại trong làng vắng
Để lại trong hoang vắng
Những cái nhìn rất đau

Cát trắng Phú Vang  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:20
Lượt xem 16598
Tôi chưa được một lần
In chân vào mặt cát
Để hiểu hết Phú Vang
Trong cát này nặng gót

Chiều Hương Giang  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:20
Lượt xem 12084
Sau chiều nay, còn buổi chiều khác nữa
Có thể mây cao, có thể nắng vàng
Cơn gió thổi những buổi chiều chưa tới
Tóc bao người bay rợi cả không gian

Có một ngày  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:19
Lượt xem 43484
Có một ngày em không yêu anh
Em đi thật xa
Và mặc chiếc áo
Anh chưa từng thấy bao giờ

Con chim thời gian  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:18
Lượt xem 17326
Con gõ kiến đại ngàn
Gõ nhịp thời gian
Từng bước
Từng bước chân

Con gà đất, cây kèn và khẩu súng  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:17
Lượt xem 9947
Nhân nghĩ về người thổi kèn trong "Mũi thép" kịch của Nguyễn Vũ

I.
Con gà đất bảy màu
Sống bằng hơi con trẻ
Hùng dũng gọi mùa xuân
Mặt trời vàng long lanh trên chợ Gia lạc

Đất ngoại ô  - Nguyễn Khoa Điềm - Thơ

20/12/2014 15:15
Lượt xem 24106
Khu phố ngoại ô
Tầm tã rụng bên dòng sông
những người dân nghèo về đây
như vỏ hến chiều chiều tấp lên các bến

Hiển thị 91 - 100 tin trong 1865 kết quả