Mình làm chủ mình... - Rau đắng
A-gơ-nhi-a, vợ của Ma-kha-in, đi thăm bà mẹ bị bệnh. Trước khi lên tàu, chị nói với chồng:
- Không có em ở nhà anh sẽ ra sao?
- Em coi anh là con nít ư?
- Nếu anh là con nít, em lại chẳng lo. Đằng này, anh là gã đàn ông lớn gộc, hễ vợ không để mắt tới là lập tức vớ lấy chai rượu!
- Em tưởng anh ít việc lắm sao? Ngay bây giờ, anh phải đi mua vôi về quét nhà bếp này. Vậy mà em cứ nghĩ là anh sẽ nốc rượu...
- Xin anh đừng nói xạo! Em sống với anh đâu chỉ mới năm đầu tiên...
Tàu chuyển bánh. Mi-kha-in rời sân ga. Anh lẩm bẩm: "A ha, bây giờ mình mới thực sự được làm chủ mình! Cô nàng nghĩ mình sẽ nốc rượu thì mình sẽ nốc rượu cho biết tay". Nhưng rồi, anh lại không tạt vào quán rượu, mà tạt vào cửa hàng bán vôi. Mua xong vôi, anh nghĩ: "Hôm nay chưa nên uống rượu vội. Sáng mai, đầu óc tỉnh táo, mình sẽ quét vôi nhà bếp. Khi vôi khô, mình sẽ ra quán mua rượu về thết đãi... mình. Vậy mới đã chớ!".
Sáng hôm sau, Mi-kha-in vui vẻ quét vôi nhà bếp. Quét vôi xong, anh lại làm mấy cái móc ở ban-công để chăng dây cho chị phơi quần áo. Sau đó, anh làm tổng vệ sinh nhà cửa rồi ngồi sửa bàn ủi... Mải mê làm hết việc này đến việc khác, Mi-kha-in quên cả việc đi mua rượu.
Hai hôm sau, A-giơ-nhi-a trở về khi bệnh tình của mẹ đã thuyên giảm. Chị chẳng buồn hỏi anh ở nhà có uống rượu hay không. Hỏi cũng vô ích thôi, vì chắc chắn anh sẽ nói xạo! Chị nghĩ thế...
Thư gửi bạn - Rau đắng
Đi với ma mặc áo giấy - Rau đắng
Không phải ai cũng có hạnh phúc - Rau đắng
Mảnh giấy gửi cô thư ký - Rau đắng
Bây giờ anh vui lòng chưa - Rau đắng
Máy ghi âm mặc váy - Rau đắng
Giờ cao su - Rau đắng
Vợ tôi sợ những gì - Rau đắng
Ngân hàng - Rau đắng
Chiếc đồng hồ có chim cúc cu - Rau đắng
Hiển thị 1 - 10 tin trong 90 kết quả